@cashinclothing.ph: For a limited time, the cotton T-shirt is priced at 199 pesos#fashion #tshirt #tshirts #tiktok #bpuo #send #necklace #Tshirt #new #cotton

Bihis ng Saya
Bihis ng Saya
Open In TikTok:
Region: PH
Friday 23 May 2025 03:17:14 GMT
3117128
46005
169
956

Music

Download

Comments

kyoshii_24
iann :
legit ba kapag ganyan din ang darating saakin?
2025-05-24 11:34:35
22
azizkusain1
Aziss :
Yess yess legit dumating sakin sabitan ng cellphone 😣😣
2025-10-11 11:00:35
3
venjo.alvez7
Venjo Alvez :
how much po
2025-11-03 11:34:29
0
kai050501
Kai :
Bat Jan maganda HAHAHAHA
2025-11-02 12:31:14
0
zyliegahaton
pat🎀 :
legit ba yan
2025-10-31 05:50:25
0
mr.unkown1994
babygrey08 :
ang nipis ng nadating , ok pa yong untitled
2025-05-28 14:44:29
12
mark_2708_
Mark27@ :
wow
2025-09-13 10:09:17
1
majurikurotsuchi
A6 :
coton po bayan yung iba kase scammer coton daw pagdating hinde naman at suggest size sa 5'6 62kg
2025-09-25 02:58:24
2
lanbelen4
Lanbelen :
rela?
2025-09-17 11:27:45
2
monggolia10
Brrt? :
ok sana kaso Wala cash on delivery
2025-10-26 10:36:15
0
kyle51971
Kyle :
ung 480 pesos ung legit na di manipis
2025-09-10 22:42:55
2
kevinbetuin0
Kevin Betuin :
solid Yung dumating sakin
2025-09-16 01:34:37
3
danbusby859
Dan Busby859 :
Ganda may black ba Yan?
2025-07-28 14:40:09
1
cedric.lorenzo.ze
Cedric Lorenzo (zedhie lorenzo :
how poh
2025-10-20 03:28:29
1
kenn4039
KENN, :
ilang days po dadating ya?
2025-10-31 03:12:45
0
jeffrey.ducoy
Jeffrey Ducoy :
hm
2025-08-11 10:42:42
1
bai.jamillah.musa
Bai Jamillah Musa :
waw ,😮😮😮
2025-06-23 11:42:31
3
jm.julmark
JM Julmark :
Ganda Naman nyan
2025-09-17 08:24:48
2
joshmolina211
joshmolina21 :
how to order
2025-10-21 15:53:54
0
millenium9018
millenium :
AVAILABLE PABA??????
2025-08-25 14:44:07
1
ronnie.orallo6
ronnie orallo :
any ganda yan
2025-09-14 20:55:45
1
christandelacruz60
itan pogi :
napakanipis punit pa agad
2025-06-01 14:40:37
9
jhogi23
𐙚⋆° 𝗚𝗜𝗟𝗔𝗡 𝗦𝗛𝗢𝗣 .⋆ᥫ᭡ :
wow ganda ng quality 🥰
2025-08-08 06:24:02
1
amn_shop71
Amn_Shop :
liget
2025-08-17 13:58:37
1
To see more videos from user @cashinclothing.ph, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Dưới đây là một caption buồn dài khoảng 950 chữ, mang phong cách trầm lắng, nội tâm, pha chút suy tư và cô đơn phù hợp để đăng kèm ảnh tâm trạng, hoàng hôn, hoặc một buổi đêm yên tĩnh: Có những ngày, ta chỉ muốn im lặng. Không nói, không cười, không cần giải thích bất cứ điều gì. Chỉ muốn trốn khỏi tất cả những ồn ào, những lời nói giả tạo, những ánh mắt như soi thấu cả tâm can. Có lẽ ai rồi cũng có lúc thấy lòng mình trống rỗng đến mức chẳng biết mình đang buồn vì điều gì, chỉ thấy tim nặng trĩu, như mang theo cả bầu trời u ám trong lồng ngực. Đôi khi, buồn không phải vì một chuyện gì quá lớn, mà vì những điều nhỏ nhặt cộng dồn. Một câu nói vô tình, một người từng thân giờ xa lạ, một kỷ niệm chợt ùa về giữa lúc chẳng ai nhắc đến. Buồn vì nhớ, buồn vì thương, buồn vì mất mát những điều chẳng thể gọi tên. Càng trưởng thành, ta càng giỏi giấu cảm xúc, nhưng cũng càng cô đơn trong chính thế giới của mình. Có những đêm nằm nghe gió thổi qua khe cửa, lòng như gợn sóng. Cảm giác trống trải ấy len lỏi vào từng hơi thở. Muốn khóc, mà nước mắt chẳng rơi. Muốn nói, mà chẳng biết nói cùng ai. Càng cố tỏ ra mạnh mẽ, càng thấy mình yếu đuối. Càng cười nhiều, càng thấy lòng trống rỗng. Người ta thường nói “rồi sẽ ổn thôi”, nhưng đôi khi, “ổn” chỉ là cách ta tự an ủi bản thân rằng mình vẫn còn đủ sức để bước tiếp, dù trong lòng chẳng còn chút bình yên nào. Ta bắt đầu học cách im lặng trước mọi tổn thương, học cách mỉm cười khi lòng đang rối bời. Học cách giấu nỗi buồn sau những dòng trạng thái vô nghĩa, học cách nói “không sao” ngay cả khi trái tim đang rỉ máu. Cuộc sống là vậy, không ai có thể luôn vui vẻ mãi, chỉ là ai che giấu giỏi hơn mà thôi. Có những người xuất hiện như ánh nắng, sưởi ấm ta giữa ngày đông lạnh, rồi rời đi cũng nhanh như một cơn gió, để lại phía sau là khoảng trống chẳng ai lấp nổi. Thời gian trôi, mọi thứ dần nhạt. Những lời hứa, những cảm xúc tưởng như sâu đậm cũng trở thành dĩ vãng. Ta tập quen với việc không còn ai nhắn tin hỏi thăm, quen với việc tự đi, tự ăn, tự an ủi mình. Dần dần, ta chẳng còn mong đợi điều gì từ ai nữa, cũng chẳng còn trách móc ai vì đã quên mình. Vì sau cùng, ai rồi cũng bận rộn với cuộc sống của riêng họ, chẳng ai có thể mãi ở lại chỉ để lắng nghe nỗi buồn của ta. Buồn là thứ cảm xúc khó nắm bắt nhất. Nó không ồn ào, không dữ dội, mà âm ỉ, nhẹ nhàng, nhưng dai dẳng. Như cơn mưa phùn rả rích ngày đông — không làm ta ướt đẫm, nhưng khiến lòng lạnh ngắt. Có đôi khi, ta chẳng cần ai hiểu, chỉ cần ai đó ở bên, im lặng cùng ta thôi cũng đủ. Nhưng thật hiếm hoi để tìm được một người như thế giữa cuộc đời này. Có lẽ, buồn cũng là một phần tất yếu của cuộc sống. Nhờ có buồn, ta mới biết trân trọng niềm vui. Nhờ có mất mát, ta mới học được cách giữ gìn. Và nhờ có cô đơn, ta mới học được cách yêu thương chính mình. Dù chẳng dễ dàng, nhưng ta vẫn phải học cách mỉm cười, dù lòng còn đau. Phải học cách đứng dậy, dù vết thương vẫn chưa lành. Cuộc đời không chờ ai, và nỗi buồn nào rồi cũng sẽ qua, chỉ là ta có đủ kiên nhẫn để chờ đến khi nó qua đi hay không mà thôi. Đêm vẫn dài, gió vẫn thổi, và ta vẫn ngồi đây – giữa những dòng suy nghĩ chẳng có điểm dừng. Có lẽ mai sẽ khác, có lẽ chẳng khác gì hôm nay. Nhưng ít nhất, ta vẫn còn có thể thở, có thể cảm nhận, có thể sống. Đó là điều duy nhất giúp ta tin rằng, dù hôm nay có buồn đến mấy, thì ngày mai vẫn có thể mỉm cười thêm một lần nữa.#xuhuongtiktok #fyppppppppppppppppppppppp #timmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm #ff #xuhuongtiktok
Dưới đây là một caption buồn dài khoảng 950 chữ, mang phong cách trầm lắng, nội tâm, pha chút suy tư và cô đơn phù hợp để đăng kèm ảnh tâm trạng, hoàng hôn, hoặc một buổi đêm yên tĩnh: Có những ngày, ta chỉ muốn im lặng. Không nói, không cười, không cần giải thích bất cứ điều gì. Chỉ muốn trốn khỏi tất cả những ồn ào, những lời nói giả tạo, những ánh mắt như soi thấu cả tâm can. Có lẽ ai rồi cũng có lúc thấy lòng mình trống rỗng đến mức chẳng biết mình đang buồn vì điều gì, chỉ thấy tim nặng trĩu, như mang theo cả bầu trời u ám trong lồng ngực. Đôi khi, buồn không phải vì một chuyện gì quá lớn, mà vì những điều nhỏ nhặt cộng dồn. Một câu nói vô tình, một người từng thân giờ xa lạ, một kỷ niệm chợt ùa về giữa lúc chẳng ai nhắc đến. Buồn vì nhớ, buồn vì thương, buồn vì mất mát những điều chẳng thể gọi tên. Càng trưởng thành, ta càng giỏi giấu cảm xúc, nhưng cũng càng cô đơn trong chính thế giới của mình. Có những đêm nằm nghe gió thổi qua khe cửa, lòng như gợn sóng. Cảm giác trống trải ấy len lỏi vào từng hơi thở. Muốn khóc, mà nước mắt chẳng rơi. Muốn nói, mà chẳng biết nói cùng ai. Càng cố tỏ ra mạnh mẽ, càng thấy mình yếu đuối. Càng cười nhiều, càng thấy lòng trống rỗng. Người ta thường nói “rồi sẽ ổn thôi”, nhưng đôi khi, “ổn” chỉ là cách ta tự an ủi bản thân rằng mình vẫn còn đủ sức để bước tiếp, dù trong lòng chẳng còn chút bình yên nào. Ta bắt đầu học cách im lặng trước mọi tổn thương, học cách mỉm cười khi lòng đang rối bời. Học cách giấu nỗi buồn sau những dòng trạng thái vô nghĩa, học cách nói “không sao” ngay cả khi trái tim đang rỉ máu. Cuộc sống là vậy, không ai có thể luôn vui vẻ mãi, chỉ là ai che giấu giỏi hơn mà thôi. Có những người xuất hiện như ánh nắng, sưởi ấm ta giữa ngày đông lạnh, rồi rời đi cũng nhanh như một cơn gió, để lại phía sau là khoảng trống chẳng ai lấp nổi. Thời gian trôi, mọi thứ dần nhạt. Những lời hứa, những cảm xúc tưởng như sâu đậm cũng trở thành dĩ vãng. Ta tập quen với việc không còn ai nhắn tin hỏi thăm, quen với việc tự đi, tự ăn, tự an ủi mình. Dần dần, ta chẳng còn mong đợi điều gì từ ai nữa, cũng chẳng còn trách móc ai vì đã quên mình. Vì sau cùng, ai rồi cũng bận rộn với cuộc sống của riêng họ, chẳng ai có thể mãi ở lại chỉ để lắng nghe nỗi buồn của ta. Buồn là thứ cảm xúc khó nắm bắt nhất. Nó không ồn ào, không dữ dội, mà âm ỉ, nhẹ nhàng, nhưng dai dẳng. Như cơn mưa phùn rả rích ngày đông — không làm ta ướt đẫm, nhưng khiến lòng lạnh ngắt. Có đôi khi, ta chẳng cần ai hiểu, chỉ cần ai đó ở bên, im lặng cùng ta thôi cũng đủ. Nhưng thật hiếm hoi để tìm được một người như thế giữa cuộc đời này. Có lẽ, buồn cũng là một phần tất yếu của cuộc sống. Nhờ có buồn, ta mới biết trân trọng niềm vui. Nhờ có mất mát, ta mới học được cách giữ gìn. Và nhờ có cô đơn, ta mới học được cách yêu thương chính mình. Dù chẳng dễ dàng, nhưng ta vẫn phải học cách mỉm cười, dù lòng còn đau. Phải học cách đứng dậy, dù vết thương vẫn chưa lành. Cuộc đời không chờ ai, và nỗi buồn nào rồi cũng sẽ qua, chỉ là ta có đủ kiên nhẫn để chờ đến khi nó qua đi hay không mà thôi. Đêm vẫn dài, gió vẫn thổi, và ta vẫn ngồi đây – giữa những dòng suy nghĩ chẳng có điểm dừng. Có lẽ mai sẽ khác, có lẽ chẳng khác gì hôm nay. Nhưng ít nhất, ta vẫn còn có thể thở, có thể cảm nhận, có thể sống. Đó là điều duy nhất giúp ta tin rằng, dù hôm nay có buồn đến mấy, thì ngày mai vẫn có thể mỉm cười thêm một lần nữa.#xuhuongtiktok #fyppppppppppppppppppppppp #timmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm #ff #xuhuongtiktok

About