@nsan0310:

lúc phật lúc ma😽
lúc phật lúc ma😽
Open In TikTok:
Region: VN
Wednesday 06 August 2025 13:43:51 GMT
17108
372
76
34

Music

Download

Comments

nguyenpham.vt
🎀𝓐̉ 𝓝𝓰𝓾yê𝓷 𝓚𝔂́ 𝓖ử𝓲🎀 :
Dị ha🤭🤭
2025-08-12 06:52:53
0
loanle77825853057
Minh minh 67 c1 :
thiet k. co phải hok
2025-08-08 13:32:26
0
quynhbrows05
Quỳnh Brows :
y chang z
2025-08-09 04:35:41
0
bh9580
Thu Hiền bh9580💜💜 :
Đúng đúng
2025-08-07 15:11:02
0
thuylien.duong.96
Kết Kết :
😆😂 nhạc hay
2025-08-27 17:57:04
0
linhchi_1688
Chi Chi :
Ê nha 😌😌😌
2025-08-12 05:52:39
0
yennhi0408nguyenthi0
Charli Nhi :
sao hay dị quá 🤣🤣🤣
2025-08-09 12:20:23
0
mydyn_hn01
𝑴𝙮𝑫𝙮𝒏 🌻 :
Tại hình đẹp, nhạc thì hay, ng xem suy... ng đăng lại vui, lý do ji mà k đăng ạ 🤣
2025-08-11 08:30:07
3
nhanmahaytrap
Ma nhẫn hay trap ♐ :
bây vô chùa t cũng k biết lạy ai :))))
2025-08-22 10:44:25
0
gemini_5588
gemini🇻🇳 :
Ê thiệt
2025-08-12 06:04:45
0
tuiminhcanada
Tụi Mình :
Chính xác là như vậy. Là tui đó 😂😂😂
2025-08-09 16:39:56
0
thichantom2411
cú đấm sấm sét ⚡ :
ê t là nạn nhân thiệt nha trời
2025-08-17 04:21:36
0
.thanh.tuyen.9x
🐷🐷HEO SỮA 🐷🐷 :
tui thich làm cho ngta nghi tui suy ngta😅
2025-08-18 07:25:38
0
ngtrangnhung107
Trang Nhung :
Thì đăng lại cho nạn nhân suy hơn còn gì nữa 😁😁
2025-08-11 14:44:04
1
changtamlinh
changtamlinh :
Sao biết hay dợ😊
2025-08-17 13:15:21
0
vankiet010104
Cậu Bé Da Nâu :
vậy à...tôi ko thik bị phản bội 1 chút nào đâu ạ
2025-08-09 08:56:56
0
thnh.phm1370
💰🧲Thịnh♍️ :
Có nên tag mmc vô ko bây... tự quay lại xong đòi làm bạn. T ko chịu giờ như kiểu tội lỗi là do tao hết
2025-08-12 05:26:34
0
tttttt.nha
Títtttt Nha :
Ghê nha.
2025-08-10 15:27:33
0
thuytien10101010
Thủy Tiên :
Tui đăng vì gu tui nhạc suy_tâm trạng 😄
2025-08-09 12:11:14
3
pham_huyen_1103
ᥫ᭡.ɦυყềռռռ :
Đúng vậy. Tại nhạc hay, hình đẹp, đôi khi cũng đúng lời mình muốn nói😅
2025-08-11 15:03:20
1
ngocdtran99
|\|~₫♡🍒 :
lần nào úp nhac bùn đều bị nói lụy, mà chả có mảnh tình vắt vai. chỉ là thích nhạc thoy mò🙃
2025-08-11 11:25:30
1
ngoctran252008ngoctranph
FB: ngọc trân🎀 :
hk nha 😂
2025-08-07 14:36:16
0
srytrang2
có bồ đổi tên😍🥰🥰🥰 :
tui🤣🤣
2025-08-07 11:23:31
0
moon.1065
Xử nữ T9💋 :
Ủa ủa😳
2025-08-12 04:56:18
0
To see more videos from user @nsan0310, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

#xuhuong  Có những ngày, ta chỉ muốn im lặng. Không nói, không cười, không cần giải thích bất cứ điều gì. Chỉ muốn trốn khỏi tất cả những ồn ào, những lời nói giả tạo, những ánh mắt như soi thấu cả tâm can. Có lẽ ai rồi cũng có lúc thấy lòng mình trống rỗng đến mức chẳng biết mình đang buồn vì điều gì, chỉ thấy tim nặng trĩu, như mang theo cả bầu trời u ám trong lồng ngực. Đôi khi, buồn không phải vì một chuyện gì quá lớn, mà vì những điều nhỏ nhặt cộng dồn. Một câu nói vô tình, một người từng thân giờ xa lạ, một kỷ niệm chợt ùa về giữa lúc chẳng ai nhắc đến. Buồn vì nhớ, buồn vì thương, buồn vì mất mát những điều chẳng thể gọi tên. Càng trưởng thành, ta càng giỏi giấu cảm xúc, nhưng cũng càng cô đơn trong chính thế giới của mình. Có những đêm nằm nghe gió thổi qua khe cửa, lòng như gợn sóng. Cảm giác trống trải ấy len lỏi vào từng hơi thở. Muốn khóc, mà nước mắt chẳng rơi. Muốn nói, mà chẳng biết nói cùng ai. Càng cố tỏ ra mạnh mẽ, càng thấy mình yếu đuối. Càng cười nhiều, càng thấy lòng trống rỗng. Người ta thường nói “rồi sẽ ổn thôi”, nhưng đôi khi, “ổn” chỉ là cách ta tự an ủi bản thân rằng mình vẫn còn đủ sức để bước tiếp, dù trong lòng chẳng còn chút bình yên nào. Ta bắt đầu học cách im lặng trước mọi tổn thương, học cách mỉm cười khi lòng đang rối bời. Học cách giấu nỗi buồn sau những dòng trạng thái vô nghĩa, học cách nói “không sao” ngay cả khi trái tim đang rỉ máu. Cuộc sống là vậy, không ai có thể luôn vui vẻ mãi, chỉ là ai che giấu giỏi hơn mà thôi. Có những người xuất hiện như ánh nắng, sưởi ấm ta giữa ngày đông lạnh, rồi rời đi cũng nhanh như một cơn gió, để lại phía sau là khoảng trống chẳng ai lấp nổi. Thời gian trôi, mọi thứ dần nhạt. Những lời hứa, những cảm xúc tưởng như sâu đậm cũng trở thành dĩ vãng. Ta tập quen với việc không còn ai nhắn tin hỏi thăm, quen với việc tự đi, tự ăn, tự an ủi mình. Dần dần, ta chẳng còn mong đợi điều gì từ ai nữa, cũng chẳng còn trách móc ai vì đã quên mình. Vì sau cùng, ai rồi cũng bận rộn với cuộc sống của riêng họ, chẳng ai có thể mãi ở lại chỉ để lắng nghe nỗi buồn của ta. Buồn là thứ cảm xúc khó nắm bắt nhất. Nó không ồn ào, không dữ dội, mà âm ỉ, nhẹ nhàng, nhưng dai dẳng. Như cơn mưa phùn rả rích ngày đông🤎
#xuhuong Có những ngày, ta chỉ muốn im lặng. Không nói, không cười, không cần giải thích bất cứ điều gì. Chỉ muốn trốn khỏi tất cả những ồn ào, những lời nói giả tạo, những ánh mắt như soi thấu cả tâm can. Có lẽ ai rồi cũng có lúc thấy lòng mình trống rỗng đến mức chẳng biết mình đang buồn vì điều gì, chỉ thấy tim nặng trĩu, như mang theo cả bầu trời u ám trong lồng ngực. Đôi khi, buồn không phải vì một chuyện gì quá lớn, mà vì những điều nhỏ nhặt cộng dồn. Một câu nói vô tình, một người từng thân giờ xa lạ, một kỷ niệm chợt ùa về giữa lúc chẳng ai nhắc đến. Buồn vì nhớ, buồn vì thương, buồn vì mất mát những điều chẳng thể gọi tên. Càng trưởng thành, ta càng giỏi giấu cảm xúc, nhưng cũng càng cô đơn trong chính thế giới của mình. Có những đêm nằm nghe gió thổi qua khe cửa, lòng như gợn sóng. Cảm giác trống trải ấy len lỏi vào từng hơi thở. Muốn khóc, mà nước mắt chẳng rơi. Muốn nói, mà chẳng biết nói cùng ai. Càng cố tỏ ra mạnh mẽ, càng thấy mình yếu đuối. Càng cười nhiều, càng thấy lòng trống rỗng. Người ta thường nói “rồi sẽ ổn thôi”, nhưng đôi khi, “ổn” chỉ là cách ta tự an ủi bản thân rằng mình vẫn còn đủ sức để bước tiếp, dù trong lòng chẳng còn chút bình yên nào. Ta bắt đầu học cách im lặng trước mọi tổn thương, học cách mỉm cười khi lòng đang rối bời. Học cách giấu nỗi buồn sau những dòng trạng thái vô nghĩa, học cách nói “không sao” ngay cả khi trái tim đang rỉ máu. Cuộc sống là vậy, không ai có thể luôn vui vẻ mãi, chỉ là ai che giấu giỏi hơn mà thôi. Có những người xuất hiện như ánh nắng, sưởi ấm ta giữa ngày đông lạnh, rồi rời đi cũng nhanh như một cơn gió, để lại phía sau là khoảng trống chẳng ai lấp nổi. Thời gian trôi, mọi thứ dần nhạt. Những lời hứa, những cảm xúc tưởng như sâu đậm cũng trở thành dĩ vãng. Ta tập quen với việc không còn ai nhắn tin hỏi thăm, quen với việc tự đi, tự ăn, tự an ủi mình. Dần dần, ta chẳng còn mong đợi điều gì từ ai nữa, cũng chẳng còn trách móc ai vì đã quên mình. Vì sau cùng, ai rồi cũng bận rộn với cuộc sống của riêng họ, chẳng ai có thể mãi ở lại chỉ để lắng nghe nỗi buồn của ta. Buồn là thứ cảm xúc khó nắm bắt nhất. Nó không ồn ào, không dữ dội, mà âm ỉ, nhẹ nhàng, nhưng dai dẳng. Như cơn mưa phùn rả rích ngày đông🤎

About