@gofgof74: #หลอดไฟสปอร์ตไลท์ #หลอดไฟLED #ไฟหน้ารถยนต์

Gofgof
Gofgof
Open In TikTok:
Region: TH
Friday 12 September 2025 15:25:55 GMT
15745
135
4
4

Music

Download

Comments

gofgof74
Gofgof :
หลอดไฟขั้ว H4 รถที่นิยมใช้หลอดขั้ว H4 ส่วนมากจะเป็นรถ รุ่นเก่า, รถเล็ก, รถกระบะ หรือรถที่ยังไม่ได้เปลี่ยนมาใช้ไฟหน้าแบบโปรเจกเตอร์/LED จากโรงงานครับ
2025-09-28 16:15:59
0
msarunyusriruks11
อัย‘เอ็ม 1990 :
ยาริส2018ใส่ได้ไหมค่าบ
2025-09-28 09:28:36
0
gofgof74
Gofgof :
y6d = 80 W y7d = 100 W y8d = 120 W รุ่นที่ใส่ไม่ได้ Mazda 2-3 SkyActive, Toyota Revo , cry gen3+ , Nissan Big m 94-97 , isuzu มังกรทอง 87+ , Mitsu cyclone, Mazda 2200/Maxnum, Toyota Mighty X, D-max2019+, Ranger T6 2012+,Mazda BT50 2012+ ถ้าหาก ซื้อไปใส่กับรถข้างต้นที่ระบุไว้หรือรุ่นที่หลอดเดิม ไปที่ร้านค้า › ทางร้านไม่รับคืนสินค้าทุกกรณี หากไม่มั่นใจว่าใส่ได้หรือไม่ทักแชทถามร้านก่อนนะคะ
2025-09-28 15:17:20
0
To see more videos from user @gofgof74, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Em à... Đêm nay, gió lạnh lắm... Và anh lại ngồi đây – giữa căn phòng quen, chỉ có tiếng đồng hồ nhẫn nại trôi, và tiếng tim mình, mệt mỏi vì nhớ. Anh không biết vì sao… sau ngần ấy tháng năm, mọi thứ vẫn còn nguyên như cũ. Anh vẫn nhớ giọng nói của em, nhớ nụ cười, nhớ ánh mắt… Nhớ cả những lần em giận dỗi, rồi lại cười, làm hòa. Người ta nói, thời gian sẽ xoa dịu mọi thứ. Nhưng anh thấy, thời gian chỉ dạy ta cách sống chung với nỗi đau – chứ không làm nó biến mất. Nó chỉ nằm im ở đó thôi… chờ một đêm yên ắng, lại trỗi dậy, gõ cửa tim anh – nhẹ, nhưng đau đến nghẹn thở. Ngày em rời đi, anh không giữ. Không phải vì anh hết yêu, mà vì anh hiểu… nếu trái tim em đã chọn buông, thì mọi lời van xin chỉ khiến cả hai thêm tổn thương. Anh chọn im lặng. Im lặng để giữ lại chút tự trọng cuối cùng, và để em ra đi nhẹ nhàng, như cách em từng bước vào đời anh. Từ đó, anh tập sống chậm lại. Không còn thức đêm chờ tin nhắn. Không còn ngẩn ngơ nhìn điện thoại sáng lên mà không phải tên em. Anh dạy mình phải quên – nhưng mỗi lần dạy là một lần trái tim phản kháng. Có những đêm, trong mơ, anh vẫn thấy em. Em cười, vẫn dịu dàng như thuở nào. Anh đưa tay ra chạm… nhưng chỉ chạm vào khoảng không. Và khi tỉnh dậy, nước mắt đã thấm ướt gối từ bao giờ. Anh đã từng nghĩ, mình mạnh mẽ. Nhưng hóa ra, chỉ cần một cái tên – là đủ để anh gục ngã. Anh đã từng nghĩ, mình đã quên. Nhưng chỉ cần một bản nhạc cũ, mọi ký ức lại ùa về – như cơn gió thổi tung cánh cửa trái tim đã khép. Em à… Có lẽ, trong mắt em, anh giờ chỉ là một người lạ từng đi ngang qua thanh xuân. Còn trong anh, em vẫn là một vết thương – không còn rỉ máu, nhưng chưa bao giờ lành hẳn. Nếu kiếp sau có gặp lại, anh chỉ mong được nhìn thấy em hạnh phúc. Không cần em nhận ra anh, không cần lời chào, chỉ cần thấy em cười – là đủ rồi. Cảm ơn em… Vì đã từng đến, từng yêu, từng để lại trong anh một thanh xuân vừa đẹp vừa đau. Cảm ơn em… vì đã dạy anh biết yêu, biết mất, biết trưởng thành. Và nếu có thể gửi gió mang lời này đến em… Anh chỉ muốn nói một câu thôi: > “Anh vẫn nhớ. Nhưng anh sẽ thôi tìm.” #tamtrangbuon #tamtrang💔 #tamtrangbuon😔 #story
Em à... Đêm nay, gió lạnh lắm... Và anh lại ngồi đây – giữa căn phòng quen, chỉ có tiếng đồng hồ nhẫn nại trôi, và tiếng tim mình, mệt mỏi vì nhớ. Anh không biết vì sao… sau ngần ấy tháng năm, mọi thứ vẫn còn nguyên như cũ. Anh vẫn nhớ giọng nói của em, nhớ nụ cười, nhớ ánh mắt… Nhớ cả những lần em giận dỗi, rồi lại cười, làm hòa. Người ta nói, thời gian sẽ xoa dịu mọi thứ. Nhưng anh thấy, thời gian chỉ dạy ta cách sống chung với nỗi đau – chứ không làm nó biến mất. Nó chỉ nằm im ở đó thôi… chờ một đêm yên ắng, lại trỗi dậy, gõ cửa tim anh – nhẹ, nhưng đau đến nghẹn thở. Ngày em rời đi, anh không giữ. Không phải vì anh hết yêu, mà vì anh hiểu… nếu trái tim em đã chọn buông, thì mọi lời van xin chỉ khiến cả hai thêm tổn thương. Anh chọn im lặng. Im lặng để giữ lại chút tự trọng cuối cùng, và để em ra đi nhẹ nhàng, như cách em từng bước vào đời anh. Từ đó, anh tập sống chậm lại. Không còn thức đêm chờ tin nhắn. Không còn ngẩn ngơ nhìn điện thoại sáng lên mà không phải tên em. Anh dạy mình phải quên – nhưng mỗi lần dạy là một lần trái tim phản kháng. Có những đêm, trong mơ, anh vẫn thấy em. Em cười, vẫn dịu dàng như thuở nào. Anh đưa tay ra chạm… nhưng chỉ chạm vào khoảng không. Và khi tỉnh dậy, nước mắt đã thấm ướt gối từ bao giờ. Anh đã từng nghĩ, mình mạnh mẽ. Nhưng hóa ra, chỉ cần một cái tên – là đủ để anh gục ngã. Anh đã từng nghĩ, mình đã quên. Nhưng chỉ cần một bản nhạc cũ, mọi ký ức lại ùa về – như cơn gió thổi tung cánh cửa trái tim đã khép. Em à… Có lẽ, trong mắt em, anh giờ chỉ là một người lạ từng đi ngang qua thanh xuân. Còn trong anh, em vẫn là một vết thương – không còn rỉ máu, nhưng chưa bao giờ lành hẳn. Nếu kiếp sau có gặp lại, anh chỉ mong được nhìn thấy em hạnh phúc. Không cần em nhận ra anh, không cần lời chào, chỉ cần thấy em cười – là đủ rồi. Cảm ơn em… Vì đã từng đến, từng yêu, từng để lại trong anh một thanh xuân vừa đẹp vừa đau. Cảm ơn em… vì đã dạy anh biết yêu, biết mất, biết trưởng thành. Và nếu có thể gửi gió mang lời này đến em… Anh chỉ muốn nói một câu thôi: > “Anh vẫn nhớ. Nhưng anh sẽ thôi tìm.” #tamtrangbuon #tamtrang💔 #tamtrangbuon😔 #story

About