@yatanar1122010: 😉💋#fyppppppppppppppppppppppp #@TikTok @tiktok creators

ခိုင်ကြီး🥑
ခိုင်ကြီး🥑
Open In TikTok:
Region: MM
Wednesday 08 October 2025 01:42:56 GMT
76565
5190
11
156

Music

Download

Comments

mon632022
M√K :
စာသားတော့ကြိုက်🥰
2025-12-02 08:28:59
0
thin.thin.khaing0952
🌻Thin Thin Khaing🌻T.T.K😊 :
ဟု🥰🥰
2025-10-08 12:42:26
0
wanglicong
𝐉𝐮𝐥𝐢𝐚𝐧(ဂျူလီယန်) :
ရလည်းမရချင်တော့ပါဘူး😁
2025-10-08 06:33:13
1
latt...p.w.a.r
လက်ပွား :
ကိုယ့်အပေါ်မှာပဲ မူတည်ပါတယ်
2025-10-08 14:24:08
0
r.i.p_rafael04
နှေးကြီး :
wall ထဲလာပြီးlike lay
2025-10-08 01:44:54
1
mon.mon.thant52
M🎀 :
🥰
2025-11-25 07:48:24
0
clml_hl622025
🪼 :
😭😭😭
2025-11-18 13:50:53
0
hleng990
😢🥲🥺 :
😳😳🥰
2025-10-08 17:54:41
0
whgshee
N 🤫 :
😂😂😂
2025-10-08 13:38:02
0
bbymoe71
co_co nut🌴🥥 :
🙄
2025-10-08 07:39:52
0
gargar_1234
ဝက်တုတ်မ🐷🐽ဂွီဂွီ :
😭
2025-10-08 06:44:44
0
To see more videos from user @yatanar1122010, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Một câu hỏi như mảnh gương vỡ, phản chiếu những góc khuất trong tâm hồn mà đôi khi chính ta còn không muốn đối diện.     Giữa cuộc đời bộn bề, ta luôn chạy theo những mục tiêu, những ước vọng xa xôi, mà quên mất chính bản thân mình, quên mất việc dừng lại để lắng nghe tiếng thở dài của trái tim...    Có những ngày, ta gồng mình lên để bước đi, dù đôi chân đã mỏi mệt từ lâu.     Có những đêm, ta nhìn vào khoảng trống trong bóng tối, tự hỏi vì sao lại phải một mình chống chọi với biết bao nỗi niềm.     Nhưng rồi, hôm sau ta mặc kệ tất cả tiếp tục bước đi như thể chưa từng có khoảnh khắc yếu mềm nào tồn tại .    Ta quên mất rằng, sự mạnh mẽ không phải lúc nào cũng vượt qua mọi thứ.     Đôi khi, sự mạnh mẽ là biết dừng lại, là cho phép bản thân được yếu đuối, được khóc, được xót xa cho chính mình.    Để nhận ra rằng, ta cũng cần sự chăm sóc, sự an ủi từ chính mình, không chỉ là những lời động viên xung quanh.    Phải mất bao lâu nữa, ta mới đủ tỉnh táo để nhận ra những tổn thương mà ta đã bỏ lỡ?    Những vết thương lòng mà ta cứ cố giấu đi, nhưng lại càng sâu thêm mỗi ngày?    Có lẽ chỉ khi ta ngừng chạy, ngừng cố gắng để làm hài lòng tất cả, chỉ khi ta dành thời gian cho chính mình, để nhìn thật sâu vào tâm hồn mình, ta mới có thể nhận ra.    Và rồi, ta sẽ học cách yêu thương bản thân một cách dịu dàng hơn. Sẽ học cách xót xa cho chính mình, như cách ta vẫn thường xót xa cho người khác.     Sẽ không còn lạc lối trong mê cung của những nỗi đau không tên, mà thay vào đó, ta sẽ tìm thấy con đường dẫn về với chính mình, với một trái tim đã từng mỏi mệt, nhưng luôn khát khao được chữa lành.    Có lẽ chẳng cần mất bao lâu, chỉ cần một chút can đảm để đối diện và chấp nhận, để biết rằng ta cũng đáng được yêu thương, đáng được vỗ về từ chính bản thân ta.    Vì vậy, hãy cho phép mình một lần yếu đuối, một lần xót xa cho chính mình, để rồi từ đó, ta sẽ lại đứng dậy, vững vàng hơn, và trọn vẹn hơn trong chính hành trình của mình....! #phanhieu1995h #cantho65 #1995h
Một câu hỏi như mảnh gương vỡ, phản chiếu những góc khuất trong tâm hồn mà đôi khi chính ta còn không muốn đối diện. Giữa cuộc đời bộn bề, ta luôn chạy theo những mục tiêu, những ước vọng xa xôi, mà quên mất chính bản thân mình, quên mất việc dừng lại để lắng nghe tiếng thở dài của trái tim... Có những ngày, ta gồng mình lên để bước đi, dù đôi chân đã mỏi mệt từ lâu. Có những đêm, ta nhìn vào khoảng trống trong bóng tối, tự hỏi vì sao lại phải một mình chống chọi với biết bao nỗi niềm. Nhưng rồi, hôm sau ta mặc kệ tất cả tiếp tục bước đi như thể chưa từng có khoảnh khắc yếu mềm nào tồn tại . Ta quên mất rằng, sự mạnh mẽ không phải lúc nào cũng vượt qua mọi thứ. Đôi khi, sự mạnh mẽ là biết dừng lại, là cho phép bản thân được yếu đuối, được khóc, được xót xa cho chính mình. Để nhận ra rằng, ta cũng cần sự chăm sóc, sự an ủi từ chính mình, không chỉ là những lời động viên xung quanh. Phải mất bao lâu nữa, ta mới đủ tỉnh táo để nhận ra những tổn thương mà ta đã bỏ lỡ? Những vết thương lòng mà ta cứ cố giấu đi, nhưng lại càng sâu thêm mỗi ngày? Có lẽ chỉ khi ta ngừng chạy, ngừng cố gắng để làm hài lòng tất cả, chỉ khi ta dành thời gian cho chính mình, để nhìn thật sâu vào tâm hồn mình, ta mới có thể nhận ra. Và rồi, ta sẽ học cách yêu thương bản thân một cách dịu dàng hơn. Sẽ học cách xót xa cho chính mình, như cách ta vẫn thường xót xa cho người khác. Sẽ không còn lạc lối trong mê cung của những nỗi đau không tên, mà thay vào đó, ta sẽ tìm thấy con đường dẫn về với chính mình, với một trái tim đã từng mỏi mệt, nhưng luôn khát khao được chữa lành. Có lẽ chẳng cần mất bao lâu, chỉ cần một chút can đảm để đối diện và chấp nhận, để biết rằng ta cũng đáng được yêu thương, đáng được vỗ về từ chính bản thân ta. Vì vậy, hãy cho phép mình một lần yếu đuối, một lần xót xa cho chính mình, để rồi từ đó, ta sẽ lại đứng dậy, vững vàng hơn, và trọn vẹn hơn trong chính hành trình của mình....! #phanhieu1995h #cantho65 #1995h

About