@sheikhaarab29: #CapCut #مجرد________ذووووووق🎶🎵💞 #‏♥︎♯̶‏الـﹻۧ۬ﹻٰ۬ﹻٰ۬ﹻۧ۬ﹻ۬ـمـــزن‏‏‏ـ𖠲☪︎#اكسبلور #اعادة_النشر🔃 #متابعه_ولايك_واكسبلور_فضلا_ليس_امر

مــشــآعــرᥫ᭡
مــشــآعــرᥫ᭡
Open In TikTok:
Region: TR
Saturday 06 December 2025 21:49:31 GMT
1874
160
10
47

Music

Download

Comments

user5268741247498
بشير المحمودي💔💔💔 :
2025-12-06 23:06:48
0
abda_986
الهيبه :
انا اشهد صح لسان الشاعر
2025-12-07 02:43:11
0
lzam007
لـــــزام الــشــمـــــريــــ :
حي عينك
2025-12-07 02:30:58
0
hmodahamoda478
حموده :
💔💔🥺
2025-12-07 04:45:44
0
nfunuygg
بنت زوبع :
💔💔
2025-12-07 03:49:35
0
user9149672621358
user9149672621358 :
👌👌👌💔💔💔
2025-12-07 02:15:39
0
user5268741247498
بشير المحمودي💔💔💔 :
💔💔💔💔💔💔💔💔💔💔💔💔💔💔
2025-12-06 23:06:30
0
t_x_zz_919
سـۦــنـۦـوِد🇸🇦١𝟔𓆩⁹͜¹͜⁹͜𓆪⤿ :
💔💔💔
2025-12-06 22:56:33
0
gehe754
أحمد :
👍🥺🥺
2025-12-06 22:29:09
0
user69074526879611
ابو سلطان :
❤❤❤
2025-12-06 21:59:51
0
To see more videos from user @sheikhaarab29, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

ObiKaka (Notp = lướt ) Sau cái chết của Rin, Obito như kẻ lạc giữa hai bờ sáng – tối. Hắn nhìn Kakashi không còn là đồng đội, không còn là người bạn từng cười cùng mình dưới tán cây Konoha. Trong mắt hắn, Kakashi là quân cờ đầu tiên của ván cờ mà hắn dựng nên, quân cờ có thể hy sinh, có thể đẩy ngã, có thể nghiền nát, miễn là con đường đến thế giới mới được mở ra. Nhưng cái cay nghiệt là – hắn vẫn nhớ tiếng cười của cậu. Nhớ những buổi tập sớm mờ sương, nhớ bóng áo trắng nghiêng dưới nắng chiều. Hận và thương dây dưa như hai nhánh phong trùng rễ. --- Kakashi nhận ra đau đớn muộn hơn tất cả. Em – kẻ sống sót. Em mang theo cái chết của Rin, mang theo tội lỗi được Obito treo lơ lửng như sợi dây xiềng. Obito nhìn em bằng đôi mắt đỏ như than tàn – ánh nhìn của kẻ xa lạ, kẻ đã bước qua lằn ranh làm người. Em gọi hắn bằng cái tên cũ, nhưng tiếng vọng lại chỉ là khoảng trống.
ObiKaka (Notp = lướt ) Sau cái chết của Rin, Obito như kẻ lạc giữa hai bờ sáng – tối. Hắn nhìn Kakashi không còn là đồng đội, không còn là người bạn từng cười cùng mình dưới tán cây Konoha. Trong mắt hắn, Kakashi là quân cờ đầu tiên của ván cờ mà hắn dựng nên, quân cờ có thể hy sinh, có thể đẩy ngã, có thể nghiền nát, miễn là con đường đến thế giới mới được mở ra. Nhưng cái cay nghiệt là – hắn vẫn nhớ tiếng cười của cậu. Nhớ những buổi tập sớm mờ sương, nhớ bóng áo trắng nghiêng dưới nắng chiều. Hận và thương dây dưa như hai nhánh phong trùng rễ. --- Kakashi nhận ra đau đớn muộn hơn tất cả. Em – kẻ sống sót. Em mang theo cái chết của Rin, mang theo tội lỗi được Obito treo lơ lửng như sợi dây xiềng. Obito nhìn em bằng đôi mắt đỏ như than tàn – ánh nhìn của kẻ xa lạ, kẻ đã bước qua lằn ranh làm người. Em gọi hắn bằng cái tên cũ, nhưng tiếng vọng lại chỉ là khoảng trống. "Kakashi… ngươi không hiểu. Ngươi chưa từng hiểu." Giọng Obito trượt qua không khí lạnh như lưỡi dao. Kakashi đứng đó, mệt mỏi đến kiệt quệ. Trái tim em rỉ máu vì một người đã không còn quay lại, một người em yêu mà chẳng thể chạm tới. Tình yêu đó không được hồi đáp – và càng yêu càng đau. Vì người em chờ đợi đã chọn hủy diệt thế giới thay vì trở về bên em. Kakashi khẽ cười, gượng như hơi thở cuối cùng: "Obito, tớ vẫn muốn tin… ở đâu đó cậu vẫn là người đã từng giơ tay kéo tớ qua bùn đất chiến trường." Obito không đáp. Hắn chỉ quay lưng, để gió thổi tung chiếc áo đen như nỗi tiếc nuối không thể sửa. Kakashi đứng lại giữa hoang tàn – đôi mắt xám phủ sương, tim em nặng như cả Konoha đang đè lên. Một người biến mất trong hận thù. Một người ở lại với tình yêu không bao giờ được nhận lại. ___ Chờ rồi lại chờ. Chờ đến khi hơi thở cũng hóa thành mòn mỏi. Em yêu hắn — một thứ tình yêu méo mó như vết sẹo không bao giờ chịu liền da. Em biết nó xấu xí, biết nó mất đi lý trí, biết nó chỉ khiến em trượt dài trong tuyệt vọng… vậy mà em vẫn cứ yêu. Đáng khinh. Đáng tủi. Đáng để chính em căm ghét mình. Nhưng cảm xúc đâu phải thứ muốn dứt là dứt. Em giấu nó như giấu máu dưới lớp băng — tưởng đã đông cứng rồi, ai ngờ vẫn rỉ ra âm thầm. Đêm xuống, gối lạnh. Em quên cách ngủ mà không gọi tên hắn trong đầu. Trăng ngoài cửa sổ trở thành nhân chứng duy nhất cho cái tình cảm tàn tạ đó. Ngày cô đơn, em lướt qua đám đông như cái bóng không thuộc về nơi này. Hắn ở đâu? Có nhớ một phần nhỏ vụn nào của quá khứ hay không? Hay trong mắt hắn, em chưa từng là gì ngoài một cái tên lướt qua đời? Nghĩ đến lại đau, nhưng nỗi đau ấy cũng trở thành thứ gắn em với hắn. Em muốn buông, nhưng nỗi nhớ lại lôi ngược em về vết thương cũ. Trái tim em như tấm gương vỡ — mỗi mảnh đều phản chiếu gương mặt hắn. Yêu người không yêu mình — đó là tội lỗi. Nhưng từ bỏ người mình yêu… lại là điều em không làm được. Vậy nên em cứ chờ. Chờ trong câm lặng, chờ trong đớn đau, chờ đến khi ngay cả hy vọng cũng mục nát. Và đến cuối cùng — người em đau nhất vẫn là chính mình. #obikaka #naruto #bl #doan #xh

About