@batboysbaseball: What’s your favorite hat?🧢 We continue to learn about new fire hats from asking this question🔥🥶Shoutout to MLB for going off with the batting practice hats this year⚾️ I see people in public all the time with MLB or MiLB hats as part of their fit just because the designs are that dope😂💯 #hat #fittedhats #lids #milb #MLB #allstatgame #WorldSeries #homerun #baseballseason #baseballlife

Bat Boys
Bat Boys
Open In TikTok:
Region: US
Saturday 27 July 2024 21:07:14 GMT
88232
7014
16
30

Music

Download

Comments

thetechtyler
TechTyler :
WHOOPIE PIE GANG!
2024-07-28 15:08:30
13
luctarabombski
Terrorist :
You just got shouted out on fox
2024-07-28 01:41:37
11
doodlebob322
Jevon0208 :
I got the phanatic hat
2024-07-28 13:32:14
4
clemonsjake
Jake Clemons :
As an Akron native, Kwan gets it. 🦆
2024-07-27 23:28:47
4
levi.bradham
levi bradham :
that all star hat is horrendous
2024-07-27 21:10:23
10
seanthggerty24
Sean Haggerty :
First
2024-07-27 21:09:36
9
joshuabatten8
joshbat18 :
Earlyyyy
2024-07-27 22:32:39
2
kyler.kobs18
Kyler_kobs :
🥵🥵🥵
2025-03-30 02:05:38
0
jjjgfy45
1 :
I saw the Akron rubber ducks hit a walk off single in the 11th inning
2024-08-12 01:08:03
0
itmedewey
itsmedewey :
seadogs mention RAAHH 🦅🦅
2024-08-04 13:00:03
0
jramlisztfan13
JramLisztFan :
Cleveland legend Richie Palacios
2024-08-01 21:38:11
0
mercurydelacruz77
Finessa_Hudgens :
Checking in to say the Modesto nuts have an insanely cool logo
2024-07-28 04:48:25
0
lucky_lefty5413
Lucky_Lefty5413 :
Jackson just straight up lying
2024-07-28 02:03:23
0
To see more videos from user @batboysbaseball, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos


"Cô Ôn, kết quả kiểm tra cho thấy thành tử cung của cô bẩm sinh hơi mỏng, tình trạng thai nhi không ổn định, bình thường phải để ý ăn uống với vận động nhé." Bác sĩ vừa dặn vừa kê đơn thuốc, rồi đưa thẻ cho cô: "Đây, cô đi lấy thuốc đi nhé." "Vâng, cảm ơn bác sĩ." Ôn Lương cầm lấy chiếc thẻ, từ từ đứng dậy. Bác sĩ lại dặn thêm một câu: "Phải chú ý đấy nhé, đừng coi như không nha!" Thành tử cung mỏng rất dễ gây sảy t**i, rất nhiều phụ nữ sau khi sảy t**i là không thể mang t**i được nữa. "Cảm ơn bác sĩ, tôi sẽ chú ý." Ôn Lương mỉm cười gật đầu. Kết hôn được ba năm, cô là người mong đợi đứa trẻ này hơn ai hết, cô chắc chắn sẽ bảo vệ đứa bé thật cẩn thận. Sau khi lấy thuốc xong, Ôn Lương rời khỏi phòng khám, quay lại xe. Tài xế khởi động xe, nhìn cô qua gương chiếu hậu: "Phu nhân, chuyến bay của ông chủ là lúc 3 giờ chiều nay, còn 20 phút nữa, chúng ta đi thẳng tới sân bay luôn hay sao ạ?" "Đi thẳng đến đó đi." Nghĩ đến việc chỉ hai mươi phút nữa sẽ được gặp anh, là trên gương mặt của Ôn Lương đã nở một nụ cười ngọt ngào, trong lòng cô đã vô cùng mong đợi. Phó Tranh đã đi công tác được gần một tháng, cô rất nhớ anh. Trên đường đi tới sân bay, cô không nhịn được mà lấy tờ khám t**i trong túi ra xem đi xem lại mấy lần, cô nhẹ nhàng đặt tay lên bụng. Trong này là con của cô và Phó Tranh, chỉ còn 8 tháng nữa là đứa bé sẽ chào đời. Cô muốn chia sẻ tin vui này với Phó Tranh ngay lập tức. Đến sân bay, tài xế đỗ xe ở vị trí dễ thấy, : "Phu nhân, hay là cô gọi điện thoại cho ông chủ xem ạ?" Ôn Lương nhìn đồng hồ, giờ này có lẽ Phó Tranh đã xuống máy bay, cô gọi cho anh, nhưng điện thoại lại tạm thời không thể kết nối. "Có lẽ máy bay đáp muộn, chúng ta đợi chút xem sao." Ôn Lương nói. Một lúc sau, vẫn chưa thấy Phó Tranh xuất hiện. Ôn Lương lại gọi thêm một cuộc điện thoại nữa, vẫn không thể kết nối. "Chúng ta đợi thêm chút vậy." Máy bay đáp muộn là chuyện thường thấy, có lúc muộn một hai tiếng cũng là chuyện bình thường. Hai tiếng sau. Ôn Lương gọi lại cho Phó Tranh, cuối cùng không còn là tiếng thông báo lạnh lùng nữa, cuộc gọi nhanh chóng được kết nối: "Phó Tranh, anh xuống máy bay rồi ư?" Đầu dây bên kia im lặng một lúc, rồi một giọng nữ cất lên: "Xin lỗi, Phó Tranh đi vệ sinh rồi, lát nữa tôi sẽ bảo anh ấy gọi lại cho cô." Ôn Lương chưa kịp nói gì thì đầu dây bên kia đã cúp máy. Cô nhìn màn hình điện thoại, ngẩn người một hồi. Cô nhớ rõ, lần này Phó Tranh đi công tác đâu có dẫn theo thư ký nữ đâu. Ôn Lương nhìn chằm chằm màn hình điện thoại đã tắt, cô đang đợi Phó Tranh gọi lại. Mười phút nhanh chóng trôi qua. Phó Tranh chưa gọi lại. Ôn Lương lại đợi thêm năm phút, rồi cô không thể nhịn được nữa mà lại gọi cho Phó Tranh. Cuộc gọi mãi chưa được kết nối, đến khi sắp tự động kết thúc thì mới có người nhận. Tiêng người đàn ông quen thuộc vang lên trong điện thoại, trầm thấp mà có từ tính: "Alo, Ôn Lương à?" "Phó Tranh, anh đang ở đâu thế? Em với tài xế đang đợi anh ở bãi đỗ xe khu D của sân bay, anh qua đây luôn là được." Giọng nói ở đầu dây bên kia ngập ngừng đôi chút: "Xin lỗi em, anh xuống máy bay mà quên mất không mở máy lên, giờ anh đã rời khỏi sân bay rồi." Nụ cười của Ôn Lương lập tức tắt ngúm. "Vậy... em về nhà đợi anh nhé?" Ôn Lương cắn môi: "Em có chuyện muốn nói với anh." "Được, anh cũng có chuyện muốn nói với em." "Tối nay em đã bao dì nấu mấy món anh thích đấy..." "Em tự ăn đi, anh còn có việc, sẽ về muộn đấy." Ôn Lương có chút buồn bã, nhưng vẫn bình tĩnh trả lời: "Vâng ạ." Tới lúc cuộc gọi chuẩn bị kết thúc, ở bên phía Phó Tranh lại vang lên giọng nữ ban nãy: "Phó Tranh, xin lỗi anh, vừa rồi Ôn Lương có gọi cho anh mà em quên chuyển lời..." Lòng Ôn Lương nặng trĩu, cô nhíu mày, đang định hỏi Phó Tranh người con gái đó là ai, thì cuộc gọi đã bị ngắt máy. Cô nhìn màn hình điện thoại, khẽ mím môi rồi nói với tài xế: "Về nhà thôi." Từ cuộc trò chuyện, tài xế đã đoán ra được điều gì đó bèn lái xe rời khỏi sân bay. Đến bữa tối, Ôn Lương chẳng buồn ăn, nhưng vì đứa bé trong bụng, cô vẫn ăn vài miếng.

About