e chui jeuu~ :
“Có những tình cảm, ngay từ lúc bắt đầu em đã biết là sẽ không có kết quả. Nhưng trái tim con người đâu phải lúc nào cũng nghe theo lý trí. Em thương anh từ trong từng khoảnh khắc nhỏ nhặt nhất – một ánh nhìn vô tình, một câu nói thoáng qua, một nụ cười ngây ngô. Thế rồi tình cảm ấy cứ lớn dần, cho đến khi em nhận ra mình đã chẳng còn lối thoát. Đau nhất là ở chỗ, anh chưa bao giờ hứa hẹn điều gì, chưa bao giờ cho em hy vọng, nhưng em vẫn chọn đắm chìm, chọn ôm lấy nỗi đau này như một thói quen.
Em nhìn anh hạnh phúc bên người khác, lòng em tan nát, nhưng ngoài mặt vẫn cười như chẳng có gì. Em lặng lẽ chúc phúc cho anh, trong khi bản thân lại tự an ủi bằng những ảo tưởng mong manh. Anh không biết, có một người đã từng thức trắng hàng đêm chỉ để nhớ anh, đã từng viết ra hàng trăm dòng tin nhắn rồi xóa đi, chỉ vì không dám gửi. Anh không biết, có một người đã học cách giấu nước mắt sau nụ cười, để mỗi lần gặp anh vẫn tỏ ra vui vẻ, mạnh mẽ.
Có lẽ anh mãi mãi cũng sẽ không biết, và có lẽ em cũng sẽ mãi mãi không nói. Vì nói ra rồi, em sẽ chẳng còn cơ hội đứng gần anh, chẳng còn lý do để quan tâm, chẳng còn dũng khí để mỉm cười. Nên thôi, em chọn im lặng. Im lặng để giữ anh ở lại trong tim, im lặng để tình yêu này vẫn tồn tại, dù chỉ là một phía. Đau đớn, nhưng ít ra đó là cách duy nhất để em không đánh mất anh hoàn toàn.”
2025-09-22 12:49:34