𝐋 :
"Đường Hà Thanh, anh đã về " . Giật mình tỉnh giấc ,người cô mồ hôi ướt đầm đìa. Cô vừa mơ, mơ thấy ước muốn bé nhỏ của bản thân, mơ thấy người con trai cô yêu, mơ thấy người luôn hiện diện trong tâm trí cô, người mà cô ngày đêm mong mỏi trở về. Đây là lần thứ ba trong tuần, cô mơ thấy anh. "Chà... anh đi lâu nhỉ, Chu Hải Yến " . Chua chát, đau lòng, nhớ mong ,đó là cảm giác của cô. Chẳng biết phải nói sao, giấc mơ ấy cứ xuất hiện những ngày qua. Ác mộng sao ...? Không, hình như là chấp niệm của cô ,chấp niệm cho người con trai đã ngốc nghếch bảo vệ cô suốt từng ấy năm qua... Cô nhớ anh, nhớ đến đau lòng, nhớ đến tim gan dằn xé, nhớ đến nỗi chỉ mong mỏi mình ngủ hoài, ngủ hoài để gặp anh... "Yến Yến, anh nói xem, em có nên đi tìm anh ở nơi xa xôi ấy không ? Em nghĩ là có. Chẳng có gì đâu, chỉ là... Hà Thanh nhớ Hải Yến rồi, Hà Thanh đến bên Hải Yến nhé...?" .Cô vừa lẩm bẩm vừa nhắm mắt, chẳng biết đã bao lâu, cô ngừng thở, thật sự đã đến tìm Hải Yến của cô, cô sẽ được ở bên anh ,mãi mãi
2025-05-27 13:28:53