@.seikvq: ter nitro eh ótimo 🥹🥹 amo #fy #fyp #smt #vira #viral #foryoupage #foryou #fypシ゚

Miray (Ryo’s gf)
Miray (Ryo’s gf)
Open In TikTok:
Region: BR
Sunday 11 May 2025 17:30:13 GMT
16855
582
105
29

Music

Download

Comments

seookae_
𝙑annit .ᐟ :
nitro gratis
2025-06-30 02:14:58
1
hananene.endgame
*:・゚𓆩𝙡𝙪𝙭𝙦𝙬𝙮𝙣𓆪⋆。° :
free nitro!🥰
2025-06-07 14:37:15
3
tortura68.__
camote :
FREE NITROO!!
2025-06-25 01:56:24
1
an_niee6
★ :
nitro freeee
2025-07-22 18:36:56
1
karolettsoto
karolettsoto :
free nitrooo !!
2025-07-07 06:30:53
0
nomukai
nomukai :
como coloca a música na bio???
2025-06-27 21:18:18
0
0.arianaa
Arii☻ :
si reclamo nitro que alguien me mandó, me lo cobran a mi?
2025-07-04 04:17:23
0
.st4rrming
୨ . ࣪ Mingyun ! 🍏 :
AMO NITROO
2025-05-19 02:08:46
2
makingyourlose
dariel :
real
2025-06-09 01:26:53
1
user00001111512827292023
Haru :
2025-05-11 21:29:57
1
walsitaaa
Wal (ʘᴗʘ✿) :
Nitro gratis!! (✿◡‿◡)
2025-07-26 05:35:58
1
dybj7sb6w7t3
Looney :
free nitro! ↓
2025-07-25 23:29:46
0
.nickk.0
𝓝𝑖𝑐𝑘 💤 :
entre aquí para nitro gratis: https://discord.gg/nfHT6R3X
2025-05-14 23:20:04
2
mooj_niip
mooj :
aqui nitro gratis
2025-07-17 05:28:13
1
ai_otho_skibidi
koquito :
Free Nitro!
2025-06-27 16:11:43
0
meow_meowjjw
meow :
free nitro
2025-06-29 04:39:13
1
pipe_speed
Pipe Speed :
NITRO GRATIS 🔥
2025-06-29 02:28:55
1
emuotoridominaraelmundo
pan con queso :
free nitro!
2025-06-22 15:07:18
0
bloodyusers
☭⃠🇧🇷 :
real
2025-05-11 19:46:21
1
karnalis39
トゥーラ :
Free nitro !
2025-07-25 00:17:50
0
yukzy._yk
Yukzy :
FREE NITRO
2025-06-23 22:11:08
1
pawscil
꒰⑅ᵕ༚ᵕ꒱˖♡ :
Free nitro!
2025-07-07 23:15:51
0
cookie_0092
🪸 :
Free nitro
2025-06-26 19:36:02
2
vxleriaaa._
𝓕. 🐈‍⬛ :
FREE NITRO!!!
2025-07-06 06:20:03
0
virgoovich
Elver galarga :
nitro gratis
2025-07-05 21:05:02
0
To see more videos from user @.seikvq, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Chương 258 Trên sân, a Viễn - người vốn luôn điềm đạm, ôn hòa - lúc này lại bộc lộ một sự quyết liệt và dữ dội chưa từng thấy. Tôi cảm nhận rõ ràng, a ấy cũng khao khát trận thắng này như tôi, cũng muốn giành chiến thắng bằng tất cả những gì mình có. Chúng tôi đều đang cố gắng khơi dậy mọi năng lượng cuối cùng, ép bản thân phải bứt phá thêm chút nữa. Trong sự nghiệp của một VĐV, những trận đấu đủ sức thay đổi số phận thực ra chỉ có vài lần hiếm hoi. Nếu nắm bắt được, thì có thể xé toang thế bế tắc, vượt qua bóng tối mà bước thẳng vào 1 thế giới hoàn toàn mới. Còn nếu bỏ lỡ, bao mồ hôi nước mắt từng đổ ra bỗng hóa hư vô, tất cả trở thành nỗi tiếc nuối đeo bám cả đời - hoặc chỉ có thể ẩn mình tiếp tục chờ đợi cơ hội kế tiếp. Kẻ chiến thắng sẽ được tất cả, còn kẻ thua cuộc phải lặng lẽ rời khỏi sân khấu. Đó chính là sự tàn khốc trần trụi nhất của thể thao đỉnh cao. Và trận đấu này, chính là 1 trong những bước ngoặt then chốt như vậy - đối với cả tôi và a Viễn. Lúc này, những tính toán giữa các đội tuyển tỉnh đã trở thành thứ yếu. Trên sân, chỉ còn lại 1 cuộc đấu tay đôi thuần khiết nhất, chân thật nhất, không che đậy - nơi mọi cú ra đòn đều như lưỡi dao bén ngót. Cuộc đối đầu này, từ lâu đã không còn đơn thuần là so tài kỹ thuật, mà là trận chiến sống còn của ý chí và khả năng chịu đựng áp lực tinh thần. Khi ván quyết định bước vào điểm số 9–9, trận đấu như tiến vào một chiều k gian hoàn toàn mới. Mỗi một điểm đều là một “trận đấu nhỏ” độc lập – từng pha bóng là bài kiểm tra tối thượng với tôi và a Viễn: đó là kết tinh của bao năm rèn luyện, thử thách tâm lý, va chạm trong những giải đấu lớn, và cả bản năng sinh tồn nguyên thủy. Khi áp lực vượt qua ngưỡng giới hạn, tôi lại bước vào một trạng thái chân không tuyệt đối, hoàn toàn bình tĩnh. Mọi tạp niệm đều bị nén xuống tận đáy của ý thức, não bộ như bước vào một đường hầm tập trung cực độ, trong tầm mắt chỉ còn lại duy nhất điểm số trước mắt, cú bóng trước mắt, và mỗi 1 đường bóng có thể được a Viễn vẽ ra khi phát hay đỡ giao bóng. Thế nhưng, ngay lúc ấy, 1 nỗi sợ sâu kín lại trỗi dậy từ nơi sâu nhất trong tâm trí - sợ bản thân mắc sai lầm vô duyên, như tự phát bóng hỏng, tấn công dính lưới, hay đánh ra ngoài sân. Chỉ một sơ sẩy nhỏ cũng có thể khiến tất cả nỗ lực đổ vỡ trong chớp mắt. Nhưng nỗi sợ cùng cực ấy, tôi dùng ý chí mà dằn xuống. Tôi k để nó đẩy mình về phía rụt rè, e dè. Trái lại, tôi rèn luyện nó thành sự dứt khoát trong hành động - mỗi cú đánh đều như k để lại đường lui, như thể đã quyết tâm đập nồi đốt thuyền. Dưới sức ép tinh thần ghê gớm cùng với khát vọng vượt lên khỏi số phận, chính a Viễn là người đầu tiên k trụ nổi. Anh ấy phạm sai lầm, và tôi lập tức nắm bắt cơ hội, giành trước điểm quyết định: 10–9. Điểm quyết định – nghĩa là chiến thắng đã gần trong gang tấc, tưởng chừng chỉ cần với tay là chạm được. Nhưng đồng thời, nó cũng báo hiệu: nếu lỡ tay đánh rơi, thì cục diện có thể bị lật ngược trong tích tắc. Ngay khoảnh khắc đứng ở sát ranh giới đỉnh cao ấy, nỗi lo sợ đánh mất tất cả, lo mình sẽ tự tay huỷ hoại cơ hội vàng - 1 lần nữa cuộn trào trong tôi như muốn nuốt chửng. Liệu có nên tiếp tục dấn thân mạo hiểm? Hay chọn cách đánh an toàn hơn, theo lối đánh thoải mái mà mình quen thuộc? Đúng lúc k nên dao động nhất, tôi lại hoảng hốt nhận ra - mình đang rơi vào vòng xoáy suy nghĩ tiêu cực lần nữa. Trong khoảnh khắc ấy, đầu óc tôi chạy qua biết bao nhiêu ý nghĩ… nhưng dường như chẳng có gì thực sự rõ ràng. Tôi ra lệnh cho bản thân phải dừng lại. Bản năng mách bảo tôi ngẩng đầu nhìn về phía khán đài - ánh mắt tôi lập tức bắt được em. Em – người vừa mới chịu ngồi lại chỗ sau khi ván sáu kết thúc, đang cùng HLV Lưu vỗ tay chúc mừng khi tôi giành được điểm quyết định. Ánh mắt chúng tôi giao nhau - đúng khoảnh khắc ấy, em lập tức giơ tay trái lên, làm một động tác dứt khoát, k một lời nào nhưng lại vô cùng rõ ràng: Hãy tiếp tục đánh theo chiến thuật thuận tay đã được chuẩn bị từ trước – chính là thứ được mài giũa từ vô vàn buổi tập luyện, đã trở thành ký ức cơ bắp của a. #5114
Chương 258 Trên sân, a Viễn - người vốn luôn điềm đạm, ôn hòa - lúc này lại bộc lộ một sự quyết liệt và dữ dội chưa từng thấy. Tôi cảm nhận rõ ràng, a ấy cũng khao khát trận thắng này như tôi, cũng muốn giành chiến thắng bằng tất cả những gì mình có. Chúng tôi đều đang cố gắng khơi dậy mọi năng lượng cuối cùng, ép bản thân phải bứt phá thêm chút nữa. Trong sự nghiệp của một VĐV, những trận đấu đủ sức thay đổi số phận thực ra chỉ có vài lần hiếm hoi. Nếu nắm bắt được, thì có thể xé toang thế bế tắc, vượt qua bóng tối mà bước thẳng vào 1 thế giới hoàn toàn mới. Còn nếu bỏ lỡ, bao mồ hôi nước mắt từng đổ ra bỗng hóa hư vô, tất cả trở thành nỗi tiếc nuối đeo bám cả đời - hoặc chỉ có thể ẩn mình tiếp tục chờ đợi cơ hội kế tiếp. Kẻ chiến thắng sẽ được tất cả, còn kẻ thua cuộc phải lặng lẽ rời khỏi sân khấu. Đó chính là sự tàn khốc trần trụi nhất của thể thao đỉnh cao. Và trận đấu này, chính là 1 trong những bước ngoặt then chốt như vậy - đối với cả tôi và a Viễn. Lúc này, những tính toán giữa các đội tuyển tỉnh đã trở thành thứ yếu. Trên sân, chỉ còn lại 1 cuộc đấu tay đôi thuần khiết nhất, chân thật nhất, không che đậy - nơi mọi cú ra đòn đều như lưỡi dao bén ngót. Cuộc đối đầu này, từ lâu đã không còn đơn thuần là so tài kỹ thuật, mà là trận chiến sống còn của ý chí và khả năng chịu đựng áp lực tinh thần. Khi ván quyết định bước vào điểm số 9–9, trận đấu như tiến vào một chiều k gian hoàn toàn mới. Mỗi một điểm đều là một “trận đấu nhỏ” độc lập – từng pha bóng là bài kiểm tra tối thượng với tôi và a Viễn: đó là kết tinh của bao năm rèn luyện, thử thách tâm lý, va chạm trong những giải đấu lớn, và cả bản năng sinh tồn nguyên thủy. Khi áp lực vượt qua ngưỡng giới hạn, tôi lại bước vào một trạng thái chân không tuyệt đối, hoàn toàn bình tĩnh. Mọi tạp niệm đều bị nén xuống tận đáy của ý thức, não bộ như bước vào một đường hầm tập trung cực độ, trong tầm mắt chỉ còn lại duy nhất điểm số trước mắt, cú bóng trước mắt, và mỗi 1 đường bóng có thể được a Viễn vẽ ra khi phát hay đỡ giao bóng. Thế nhưng, ngay lúc ấy, 1 nỗi sợ sâu kín lại trỗi dậy từ nơi sâu nhất trong tâm trí - sợ bản thân mắc sai lầm vô duyên, như tự phát bóng hỏng, tấn công dính lưới, hay đánh ra ngoài sân. Chỉ một sơ sẩy nhỏ cũng có thể khiến tất cả nỗ lực đổ vỡ trong chớp mắt. Nhưng nỗi sợ cùng cực ấy, tôi dùng ý chí mà dằn xuống. Tôi k để nó đẩy mình về phía rụt rè, e dè. Trái lại, tôi rèn luyện nó thành sự dứt khoát trong hành động - mỗi cú đánh đều như k để lại đường lui, như thể đã quyết tâm đập nồi đốt thuyền. Dưới sức ép tinh thần ghê gớm cùng với khát vọng vượt lên khỏi số phận, chính a Viễn là người đầu tiên k trụ nổi. Anh ấy phạm sai lầm, và tôi lập tức nắm bắt cơ hội, giành trước điểm quyết định: 10–9. Điểm quyết định – nghĩa là chiến thắng đã gần trong gang tấc, tưởng chừng chỉ cần với tay là chạm được. Nhưng đồng thời, nó cũng báo hiệu: nếu lỡ tay đánh rơi, thì cục diện có thể bị lật ngược trong tích tắc. Ngay khoảnh khắc đứng ở sát ranh giới đỉnh cao ấy, nỗi lo sợ đánh mất tất cả, lo mình sẽ tự tay huỷ hoại cơ hội vàng - 1 lần nữa cuộn trào trong tôi như muốn nuốt chửng. Liệu có nên tiếp tục dấn thân mạo hiểm? Hay chọn cách đánh an toàn hơn, theo lối đánh thoải mái mà mình quen thuộc? Đúng lúc k nên dao động nhất, tôi lại hoảng hốt nhận ra - mình đang rơi vào vòng xoáy suy nghĩ tiêu cực lần nữa. Trong khoảnh khắc ấy, đầu óc tôi chạy qua biết bao nhiêu ý nghĩ… nhưng dường như chẳng có gì thực sự rõ ràng. Tôi ra lệnh cho bản thân phải dừng lại. Bản năng mách bảo tôi ngẩng đầu nhìn về phía khán đài - ánh mắt tôi lập tức bắt được em. Em – người vừa mới chịu ngồi lại chỗ sau khi ván sáu kết thúc, đang cùng HLV Lưu vỗ tay chúc mừng khi tôi giành được điểm quyết định. Ánh mắt chúng tôi giao nhau - đúng khoảnh khắc ấy, em lập tức giơ tay trái lên, làm một động tác dứt khoát, k một lời nào nhưng lại vô cùng rõ ràng: Hãy tiếp tục đánh theo chiến thuật thuận tay đã được chuẩn bị từ trước – chính là thứ được mài giũa từ vô vàn buổi tập luyện, đã trở thành ký ức cơ bắp của a. #5114

About