@ps1h_v_seti:

nell
nell
Open In TikTok:
Region: FR
Thursday 22 May 2025 12:01:23 GMT
153085
17015
38
3226

Music

Download

Comments

ksukuruzka
Ксюкурузка🌽 :
Я официально заявляю,что являюсь фаном Эдуарда Припускова.
2025-05-22 19:15:31
330
trrorka
trror :
бывший,это было так сложно?
2025-05-23 02:42:32
33
it666vfy
⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ ⠀ :
эххх эдуард легенда, в др в вк у меня есть
2025-05-22 21:26:10
74
durinnni
сапінапі :
прочувствовать каждое слово
2025-05-23 06:38:16
63
11010000.10010000
. :
спасибо Эдуарду что каждый год поздравляет меня с днём рождения
2025-05-23 19:54:46
8
azilqw
💞 :
только эдуард меня понимает😔
2025-05-22 21:43:17
7
_gangsss_
✨МАТЬ✨ :
я его фанатка уже несколько лет, а в тт ток щас начали
2025-05-24 01:08:12
4
raduzhnamavka
Натусик :
Эдуард как всегда, шарит, чувствует…
2025-05-23 22:07:15
4
userofheroin
๋๋ :
такой искренний.
2025-05-23 19:20:40
3
mar.ina70
🇦🇲 :
Хочу, чтобы у всех была такая же любовь в отношениях , как у Эдуарда
2025-05-23 20:19:04
2
arvinrussell24
arvinrussell24 :
Крутой чел .
2025-05-23 14:27:00
1
miamurovaaa
миямурова :
буквально
2025-06-12 17:06:27
0
satan_soldier
Remor🤍 :
Эдуард моя Римская империя
2025-06-15 21:29:09
0
formyspace
𝕸𝖎𝖗𝖔𝖓𝖎𝖙𝖍🕯️ :
Но меня нет😂
2025-05-23 16:29:19
0
manroodftns
меролим тролфейс :
@sweetpotato это ты под ником эдуард
2025-06-19 23:14:35
1
awi7o7
an-mi7 :
@Torvado
2025-05-22 21:09:46
1
mettaskvirt
ૐ :
@пепел
2025-05-25 16:46:24
1
subabratochik
коксовар :
@27daniil
2025-05-23 04:39:46
1
d11vaaa
d11vaaa :
@bezdelnykI
2025-05-22 21:17:53
1
mopsikiiii
1IlI1lI1II :
@ceo of lose control
2025-05-22 19:30:53
1
avesatanaa
sadboy :
💔💔💔💔💔💔
2025-05-22 18:45:17
1
qkuicx
🙈 :
@Deja ❤️
2025-05-23 17:58:42
0
wixzysi
🤫 :
@чоу о мой любимый бро
2025-05-23 15:38:41
0
cjbkyl21ptkfcrentjoys
7\ :
@lana
2025-05-23 00:28:10
0
To see more videos from user @ps1h_v_seti, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Sau tiếng nổ cuối cùng trên trời Nagasaki, nước Nhật – từng là kẻ gieo rắc tử thần khắp Thái Bình Dương – quỳ rạp dưới gót giày của một kẻ chiến thắng chưa từng đặt chân lên đất Kyoto: Hoa Kỳ. Nhưng sự chiếm đóng không đến bằng đại bác hay tàu chiến – mà bằng những văn kiện, điều luật và những bàn tay mang găng trắng của Tướng MacArthur. Họ nuôi nó lớn, bồi đắp cho nó trí tuệ và kỹ luật, trao cho nó công nghệ và thị trường – nhưng đồng thời cũng xỏ một vòng kim cô vào đầu, để con rồng phương Đông ấy không bao giờ được phun lửa theo ý mình. Giai đoạn phục hồi (1945–1952): “Đứa trẻ được nuôi bằng sữa Mỹ” Sau chiến tranh, nước Nhật tan hoang: 1/4 dân số thất nghiệp, 2/3 cơ sở hạ tầng bị phá hủy, hàng triệu người sống trong các thành phố đổ nát. Nhưng rồi Mỹ bơm tiền vào: 2,2 tỷ USD viện trợ (1946–1952) – gần bằng 60% tổng giá trị xuất khẩu của Nhật giai đoạn đó. Cung cấp lúa gạo, dầu mỏ, thiết bị công nghiệp – không phải vì lòng tốt, mà để biến Nhật thành bức tường chắn cộng sản ở Đông Á. Giai đoạn tăng trưởng thần kỳ (1955–1973): “Kỳ tích Đông Á dưới ô hạt nhân Mỹ”. GDP Nhật tăng trung bình 10%/năm trong gần 2 thập kỷ. Các tập đoàn như Toyota, Sony, Mitsubishi… trỗi dậy, đưa Nhật trở thành nền kinh tế lớn thứ hai thế giới vào năm 1968. Nhưng điều kỳ lạ là: Nhật càng mạnh, thì vòng kim cô của Mỹ càng siết chặt. Nhật chỉ có Lực lượng Phòng vệ – một đội quân giới hạn bởi chính hiến pháp do Mỹ viết. Mỹ duyệt chi tiêu quốc phòng của Nhật, và ép Nhật phụ thuộc vào “ô hạt nhân” Mỹ thay vì sở hữu vũ khí hạt nhân riêng. Năm 1970, khi Thủ tướng Sato đề xuất nghiên cứu hạt nhân, Mỹ lập tức gây áp lực bằng đàm phán thương mại và quân sự – khiến Nhật rút lui. Khi hàng hóa Nhật bắt đầu gây “bão” tại thị trường Mỹ (xe hơi, điện tử), Washington không vui. Hiệp định Plaza Accord (1985): Mỹ ép Nhật đồng ý tăng giá đồng Yên, khiến hàng xuất khẩu Nhật trở nên đắt đỏ – xuất khẩu giảm mạnh, và bong bóng tài chính bắt đầu hình thành. Và kết quả: Thập kỷ mất mát (1991–2001) – nền kinh tế Nhật tụt dốc suốt 10 năm, bất chấp đã từng là cường quốc số 2 thế giới. Không cho Nhật độc lập công nghệ và tài chính. Nhiều công nghệ lõi trong ngành bán dẫn, quốc phòng, siêu máy tính… của Nhật bị Mỹ kiểm soát thông qua cấp phép, ràng buộc sở hữu trí tuệ. Ngân hàng trung ương Nhật phải phối hợp chính sách tiền tệ với Cục Dự trữ Liên bang Mỹ (FED) trong nhiều thời kỳ. Nhật được “phép phát triển” – nhưng không được tự quyết định tương lai của mình. Nhật Bản là một con rồng có đôi cánh vàng, nhưng dây xích trên cổ khiến nó không thể cất cánh đến thiên đình. Người Mỹ không cần cai trị Nhật bằng quân đội – vì họ đã chiếm trọn hệ thần kinh: kinh tế, chính trị, quân sự, giáo dục. Một cường quốc vĩ đại – nhưng không có quyền tự vệ. Một nền kinh tế thần kỳ – nhưng không có chủ quyền tiền tệ. Một quốc gia độc lập – nhưng mãi là “đồng minh bị giám sát”. Và cho đến hôm nay, trong mắt nhiều người dân Tokyo, bản đồ thế giới vẫn vẽ bằng màu trắng – còn chìa khóa của họ vẫn nằm trong túi áo của Lầu Năm Góc. #tre#trending#lichsu#nguoikesu#history#viralvideo#cnxh#sucmanhquansu#theodonglichsu#viral#chunghiaxahoixuclichsu
Sau tiếng nổ cuối cùng trên trời Nagasaki, nước Nhật – từng là kẻ gieo rắc tử thần khắp Thái Bình Dương – quỳ rạp dưới gót giày của một kẻ chiến thắng chưa từng đặt chân lên đất Kyoto: Hoa Kỳ. Nhưng sự chiếm đóng không đến bằng đại bác hay tàu chiến – mà bằng những văn kiện, điều luật và những bàn tay mang găng trắng của Tướng MacArthur. Họ nuôi nó lớn, bồi đắp cho nó trí tuệ và kỹ luật, trao cho nó công nghệ và thị trường – nhưng đồng thời cũng xỏ một vòng kim cô vào đầu, để con rồng phương Đông ấy không bao giờ được phun lửa theo ý mình. Giai đoạn phục hồi (1945–1952): “Đứa trẻ được nuôi bằng sữa Mỹ” Sau chiến tranh, nước Nhật tan hoang: 1/4 dân số thất nghiệp, 2/3 cơ sở hạ tầng bị phá hủy, hàng triệu người sống trong các thành phố đổ nát. Nhưng rồi Mỹ bơm tiền vào: 2,2 tỷ USD viện trợ (1946–1952) – gần bằng 60% tổng giá trị xuất khẩu của Nhật giai đoạn đó. Cung cấp lúa gạo, dầu mỏ, thiết bị công nghiệp – không phải vì lòng tốt, mà để biến Nhật thành bức tường chắn cộng sản ở Đông Á. Giai đoạn tăng trưởng thần kỳ (1955–1973): “Kỳ tích Đông Á dưới ô hạt nhân Mỹ”. GDP Nhật tăng trung bình 10%/năm trong gần 2 thập kỷ. Các tập đoàn như Toyota, Sony, Mitsubishi… trỗi dậy, đưa Nhật trở thành nền kinh tế lớn thứ hai thế giới vào năm 1968. Nhưng điều kỳ lạ là: Nhật càng mạnh, thì vòng kim cô của Mỹ càng siết chặt. Nhật chỉ có Lực lượng Phòng vệ – một đội quân giới hạn bởi chính hiến pháp do Mỹ viết. Mỹ duyệt chi tiêu quốc phòng của Nhật, và ép Nhật phụ thuộc vào “ô hạt nhân” Mỹ thay vì sở hữu vũ khí hạt nhân riêng. Năm 1970, khi Thủ tướng Sato đề xuất nghiên cứu hạt nhân, Mỹ lập tức gây áp lực bằng đàm phán thương mại và quân sự – khiến Nhật rút lui. Khi hàng hóa Nhật bắt đầu gây “bão” tại thị trường Mỹ (xe hơi, điện tử), Washington không vui. Hiệp định Plaza Accord (1985): Mỹ ép Nhật đồng ý tăng giá đồng Yên, khiến hàng xuất khẩu Nhật trở nên đắt đỏ – xuất khẩu giảm mạnh, và bong bóng tài chính bắt đầu hình thành. Và kết quả: Thập kỷ mất mát (1991–2001) – nền kinh tế Nhật tụt dốc suốt 10 năm, bất chấp đã từng là cường quốc số 2 thế giới. Không cho Nhật độc lập công nghệ và tài chính. Nhiều công nghệ lõi trong ngành bán dẫn, quốc phòng, siêu máy tính… của Nhật bị Mỹ kiểm soát thông qua cấp phép, ràng buộc sở hữu trí tuệ. Ngân hàng trung ương Nhật phải phối hợp chính sách tiền tệ với Cục Dự trữ Liên bang Mỹ (FED) trong nhiều thời kỳ. Nhật được “phép phát triển” – nhưng không được tự quyết định tương lai của mình. Nhật Bản là một con rồng có đôi cánh vàng, nhưng dây xích trên cổ khiến nó không thể cất cánh đến thiên đình. Người Mỹ không cần cai trị Nhật bằng quân đội – vì họ đã chiếm trọn hệ thần kinh: kinh tế, chính trị, quân sự, giáo dục. Một cường quốc vĩ đại – nhưng không có quyền tự vệ. Một nền kinh tế thần kỳ – nhưng không có chủ quyền tiền tệ. Một quốc gia độc lập – nhưng mãi là “đồng minh bị giám sát”. Và cho đến hôm nay, trong mắt nhiều người dân Tokyo, bản đồ thế giới vẫn vẽ bằng màu trắng – còn chìa khóa của họ vẫn nằm trong túi áo của Lầu Năm Góc. #tre#trending#lichsu#nguoikesu#history#viralvideo#cnxh#sucmanhquansu#theodonglichsu#viral#chunghiaxahoixuclichsu

About