@444.katiexoxo: 🫶🏼🐣#fypシ゚ #foryoupage #xyzcba #goviral

𝐤𝐚𝐭𝐢𝐞🤍🐚
𝐤𝐚𝐭𝐢𝐞🤍🐚
Open In TikTok:
Region: GB
Sunday 08 June 2025 18:58:38 GMT
563
29
2
0

Music

Download

Comments

mitko.vasilev76
Mitko Vasilev :
❤️💙❤️💙❤️💙
2025-06-10 04:33:29
0
xfbeh1
EnjoyTheFun :
🥰🥰🥰
2025-06-09 21:50:32
0
To see more videos from user @444.katiexoxo, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Tuần trước, một người bạn mở nhà hàng gọi tôi đến hỗ trợ tái cấu trúc vận hành. Nhà hàng đông khách,món ăn ngon, chỉ thấy nhiều review ra món hơi chậm.. Tôi chưa kịp nói gì... Chỉ mới bước vào khu bếp – tôi đã thấy vấn đề nằm ở đâu. Một bạn bếp trẻ – gầy,  mặt còn lấm tấm mồ hôi ngồi bệt giữa lối đi, ăn vội muỗng cơm trắng chan nước canh lạnh. Ngay cạnh thùng rác, lưng tựa tạm vào chồng thau nhôm. Chân vẫn đi dép – loại mà cả ngày đứng làm, nước sình thấm vào tận gót. Chị phụ bếp lớn tuổi – móc tạm cái áo khoác dày vào vách, chui vô đó ngả lưng 15 phút, mắt nhắm mà chân vẫn co quắp vì nền nhà lạnh buốt. Một anh bếp chính – người làm món ăn “best seller” của nhà hàng, đang đứng nhai bánh mì khô, vừa ăn vừa chỉnh lại đơn hàng trên điện thoại. Không ai than.  Không ai trách.  Không ai đòi hỏi gì. Họ coi đó là nhịp vận hành bình thường Nhưng họ đang làm việc như thể mình là người vô hình – miễn là món ăn kịp ra, khách còn hài lòng. Tôi kéo người bạn tôi ra một góc. “Ông gọi đây là vận hành? Làm ra tiền mà để người làm bếp ăn như lính ngoài chiến trường?” Người làm bếp… Là người dậy sớm hơn cả ánh mặt trời. Là người ăn trưa lúc 3h chiều và ăn tối lúc… chẳng ai còn nhớ. Là người nấu những món ăn khách phải chụp ảnh check-in, nhưng chính mình thì không có nổi tấm hình ca làm đầu tiên. Họ là người đón những đợt nóng khủng khiếp từ 4 cái bếp gas. Là người cúi mình 800 lần/ngày để lấy nguyên liệu, bỏ gia vị, rửa thau rổ. Là người gồng cả ngày – nhưng chỉ xin một điều: “Cho tôi một chỗ nghỉ lưng, một bữa cơm đàng hoàng.” Tôi nói với bạn tôi, và tôi cũng nói với bạn – người đang đọc những dòng này: Nếu bạn là khách hàng, Lần tới khi ăn một món ngon, nếu có khoảnh khắc nào đó bạn vô tình nhìn về phía khu bếp – nơi ánh lửa vẫn còn đỏ, nơi ai đó đang lau vội giọt mồ hôi sau chiếc khẩu trang vải đã sẫm màu... Hãy nói một câu thôi – nhỏ thôi – nhưng đủ làm ấm lòng cả một ngày: “Cảm ơn anh/chị đã nấu món này cho tôi.” Không phải vì bạn nợ họ điều gì. Mà vì… họ đã dành cả ngày để nấu cho bạn một bữa ngon – mà không chắc hôm nay mình có ăn đúng một bữa tử tế hay chưa. Nếu bạn là chủ quán,nhà đầu tư, là người chuẩn bị mở nhà hàng, Đừng chỉ tính diện tích cho khách. Hãy chừa một chỗ cho bếp. Chỗ ngồi ăn. Chỗ nghỉ lưng. Chỗ đủ để thấy:
Tuần trước, một người bạn mở nhà hàng gọi tôi đến hỗ trợ tái cấu trúc vận hành. Nhà hàng đông khách,món ăn ngon, chỉ thấy nhiều review ra món hơi chậm.. Tôi chưa kịp nói gì... Chỉ mới bước vào khu bếp – tôi đã thấy vấn đề nằm ở đâu. Một bạn bếp trẻ – gầy, mặt còn lấm tấm mồ hôi ngồi bệt giữa lối đi, ăn vội muỗng cơm trắng chan nước canh lạnh. Ngay cạnh thùng rác, lưng tựa tạm vào chồng thau nhôm. Chân vẫn đi dép – loại mà cả ngày đứng làm, nước sình thấm vào tận gót. Chị phụ bếp lớn tuổi – móc tạm cái áo khoác dày vào vách, chui vô đó ngả lưng 15 phút, mắt nhắm mà chân vẫn co quắp vì nền nhà lạnh buốt. Một anh bếp chính – người làm món ăn “best seller” của nhà hàng, đang đứng nhai bánh mì khô, vừa ăn vừa chỉnh lại đơn hàng trên điện thoại. Không ai than. Không ai trách. Không ai đòi hỏi gì. Họ coi đó là nhịp vận hành bình thường Nhưng họ đang làm việc như thể mình là người vô hình – miễn là món ăn kịp ra, khách còn hài lòng. Tôi kéo người bạn tôi ra một góc. “Ông gọi đây là vận hành? Làm ra tiền mà để người làm bếp ăn như lính ngoài chiến trường?” Người làm bếp… Là người dậy sớm hơn cả ánh mặt trời. Là người ăn trưa lúc 3h chiều và ăn tối lúc… chẳng ai còn nhớ. Là người nấu những món ăn khách phải chụp ảnh check-in, nhưng chính mình thì không có nổi tấm hình ca làm đầu tiên. Họ là người đón những đợt nóng khủng khiếp từ 4 cái bếp gas. Là người cúi mình 800 lần/ngày để lấy nguyên liệu, bỏ gia vị, rửa thau rổ. Là người gồng cả ngày – nhưng chỉ xin một điều: “Cho tôi một chỗ nghỉ lưng, một bữa cơm đàng hoàng.” Tôi nói với bạn tôi, và tôi cũng nói với bạn – người đang đọc những dòng này: Nếu bạn là khách hàng, Lần tới khi ăn một món ngon, nếu có khoảnh khắc nào đó bạn vô tình nhìn về phía khu bếp – nơi ánh lửa vẫn còn đỏ, nơi ai đó đang lau vội giọt mồ hôi sau chiếc khẩu trang vải đã sẫm màu... Hãy nói một câu thôi – nhỏ thôi – nhưng đủ làm ấm lòng cả một ngày: “Cảm ơn anh/chị đã nấu món này cho tôi.” Không phải vì bạn nợ họ điều gì. Mà vì… họ đã dành cả ngày để nấu cho bạn một bữa ngon – mà không chắc hôm nay mình có ăn đúng một bữa tử tế hay chưa. Nếu bạn là chủ quán,nhà đầu tư, là người chuẩn bị mở nhà hàng, Đừng chỉ tính diện tích cho khách. Hãy chừa một chỗ cho bếp. Chỗ ngồi ăn. Chỗ nghỉ lưng. Chỗ đủ để thấy: "Mình không bị coi là một cái máy." Và nếu bạn là người đang đứng trong bếp, Bạn không vô hình. Bạn không “quen rồi” đâu. Bạn đang sống vì nghề – và nghề này biết ơn bạn nhiều lắm. Xin hãy giữ gìn sức khỏe. Vì nếu bạn gục – không ai nấu ra những món ăn đầy tình cảm như bạn nữa. Dành riêng những lời này cho bạn tôi- người chủ nhà hàng Một nhà hàng đẹp chưa chắc là nơi người ta quay lại. Nhưng một nhà hàng nhân văn – là nơi người ta không muốn rời đi. Và điều đó… không nằm ở món ăn, mà bắt đầu từ cách chúng ta đối xử với người làm ra món ăn ấy. Đừng đợi đến lúc bếp nghỉ làm mới hỏi "sao không báo sớm". Đừng đợi đến cuối năm mới đưa phong bì rồi nói "cảm ơn đã cố gắng". Hãy làm một điều nhỏ – nhưng không ai quên được. Hỏi họ, mỗi ngày: "Mọi người đã ăn cơm chưa?" Câu hỏi ấy Không tốn tiền, không cần họp nội bộ, không cần văn bản hướng dẫn. Nhưng đôi khi, chính câu hỏi ấy mới là điểm tựa để người làm bếp tiếp tục đứng suốt 12 tiếng mỗi ngày – trong nóng nực, tiếng chảo dầu, tiếng chuông order liên hồi. Câu hỏi ấy Là thứ duy nhất khiến người làm bếp biết: mình vẫn đang làm việc với một con người – chứ không phải một hệ thống vô cảm. Bạn nhờ tôi đến để tư vấn lại vận hành, cải thiện hiệu suất. Mọi thứ đều ổn: doanh thu ổn, khách khen món ngon, vận hành không có vấn đề gì. Chỉ có một điều chưa ổn... Là cách ông thiết kế gian bếp này –chưa có chỗ dành cho một “bữa cơm”. #chamnghebangcauchu #luongtueduc #chef #fnb

About