@usa_life_knorton: One second I was resting, next second I was front row at Galaxy Unpacked 🧠✨ #Unpacked @SamsungUS #samsungpartner

usa_life_knorton | UGC creator
usa_life_knorton | UGC creator
Open In TikTok:
Region: US
Monday 07 July 2025 04:26:23 GMT
206
9
0
1

Music

Download

Comments

There are no more comments for this video.
To see more videos from user @usa_life_knorton, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Đó là mùa đông năm 1950 – khi những cơn gió thổi buốt qua miền Bắc bán đảo Triều Tiên không đủ để làm nguội ngọn lửa cuồng nộ đang cuộn trào dưới gót giày lính Mỹ. Chưa bao giờ trong suốt cuộc chiến ấy, số phận của Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên lại mong manh đến thế. Bình Nhưỡng thất thủ, quân đội Triều Tiên tan tác, MacArthur – thống soái của nước Mỹ – đã ngẩng cao đầu nhìn về phía sông Áp Lục, với mục tiêu cuối cùng là quét sạch chủ nghĩa cộng sản khỏi bán đảo. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, lịch sử dường như nín thở. Mỹ đã có thể xóa tên Triều Tiên khỏi bản đồ, và đặt cả bán đảo dưới sự bảo trợ của phương Tây. Nhưng rồi… Trung Quốc vào cuộc. Không tuyên chiến, không báo trước. Hàng chục vạn quân chí nguyện đổ qua sông như nước lũ – những người lính mặc áo bông xông lên giữa tuyết trắng, đánh trả bằng ý chí thép và những chiến thuật cận chiến lăn xả đến tận cùng. Họ không chỉ cứu một chính quyền, mà giật lại lịch sử khỏi tay kẻ mạnh. Tướng MacArthur nổi giận, đòi thả bom hạt nhân, chặn sông Áp Lục bằng chất phóng xạ, dùng quân Tưởng Giới Thạch phản công từ phía nam. Nhưng Washington từ chối. Truman hiểu rằng nếu để thế giới này trượt vào một cuộc chiến tranh giữa các cường quốc nguyên tử, thì không còn ai là người chiến thắng nữa. Và thế là… Cơ hội ấy – sáng rõ như lưỡi kiếm giơ lên trước cổ họng Bình Nhưỡng – đã bị rút lại. Không phải vì Mỹ không đủ sức. Mà vì sức mạnh, đôi khi, cũng sợ chính cái hậu quả mà nó tạo ra. Triều Tiên sống sót. Không phải bằng sự giàu mạnh, mà bằng niềm tin sắt đá của những kẻ chọn đứng một mình chống lại cả trật tự toàn cầu. Còn thế giới – suốt bảy thập kỷ sau – vẫn phải xoay quanh cái vùng đất nhỏ bé ấy như một mạch lửa âm ỉ, chưa bao giờ thật sự lụi tàn. Lịch sử đôi khi không được quyết định bởi súng nổ, mà bởi sự ngần ngại trước ngưỡng tuyệt diệt. Và Triều Tiên – trong một giây ngắn ngủi giữa bom đạn – đã sống sót như một nghịch lý của thời đại. #trending#lichsu#nguoikesu#history#viralvideo#cnxh#sucmanhquansu#theodonglichsu#viral#chunghiaxahoi#camxuclichsu
Đó là mùa đông năm 1950 – khi những cơn gió thổi buốt qua miền Bắc bán đảo Triều Tiên không đủ để làm nguội ngọn lửa cuồng nộ đang cuộn trào dưới gót giày lính Mỹ. Chưa bao giờ trong suốt cuộc chiến ấy, số phận của Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên lại mong manh đến thế. Bình Nhưỡng thất thủ, quân đội Triều Tiên tan tác, MacArthur – thống soái của nước Mỹ – đã ngẩng cao đầu nhìn về phía sông Áp Lục, với mục tiêu cuối cùng là quét sạch chủ nghĩa cộng sản khỏi bán đảo. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, lịch sử dường như nín thở. Mỹ đã có thể xóa tên Triều Tiên khỏi bản đồ, và đặt cả bán đảo dưới sự bảo trợ của phương Tây. Nhưng rồi… Trung Quốc vào cuộc. Không tuyên chiến, không báo trước. Hàng chục vạn quân chí nguyện đổ qua sông như nước lũ – những người lính mặc áo bông xông lên giữa tuyết trắng, đánh trả bằng ý chí thép và những chiến thuật cận chiến lăn xả đến tận cùng. Họ không chỉ cứu một chính quyền, mà giật lại lịch sử khỏi tay kẻ mạnh. Tướng MacArthur nổi giận, đòi thả bom hạt nhân, chặn sông Áp Lục bằng chất phóng xạ, dùng quân Tưởng Giới Thạch phản công từ phía nam. Nhưng Washington từ chối. Truman hiểu rằng nếu để thế giới này trượt vào một cuộc chiến tranh giữa các cường quốc nguyên tử, thì không còn ai là người chiến thắng nữa. Và thế là… Cơ hội ấy – sáng rõ như lưỡi kiếm giơ lên trước cổ họng Bình Nhưỡng – đã bị rút lại. Không phải vì Mỹ không đủ sức. Mà vì sức mạnh, đôi khi, cũng sợ chính cái hậu quả mà nó tạo ra. Triều Tiên sống sót. Không phải bằng sự giàu mạnh, mà bằng niềm tin sắt đá của những kẻ chọn đứng một mình chống lại cả trật tự toàn cầu. Còn thế giới – suốt bảy thập kỷ sau – vẫn phải xoay quanh cái vùng đất nhỏ bé ấy như một mạch lửa âm ỉ, chưa bao giờ thật sự lụi tàn. Lịch sử đôi khi không được quyết định bởi súng nổ, mà bởi sự ngần ngại trước ngưỡng tuyệt diệt. Và Triều Tiên – trong một giây ngắn ngủi giữa bom đạn – đã sống sót như một nghịch lý của thời đại. #trending#lichsu#nguoikesu#history#viralvideo#cnxh#sucmanhquansu#theodonglichsu#viral#chunghiaxahoi#camxuclichsu

About