@chan.cuoc.tinh_9999: Loay hoay hết sạch một đời, lắm khi chưa kịp mĩm cười đã đi, trăm năm ngó lại được gì, đồi chiều nắm đất xanh rì cỏ rêu. Một đời thương, hận, ghéc, yêu mưu toan cho lắm một chiều phủi tay. Đã biết thế gian là quán trọ, ganh đua hờn oán để mà chi? thử đi đến gần nơi phần mộ, hỏi họ mang theo được những gì..