@carlosspch: Rungkat rungkat 🙂#rxking135cc #rxking #jebol

CarlosPchh
CarlosPchh
Open In TikTok:
Region: ID
Wednesday 16 July 2025 14:28:32 GMT
961
64
5
3

Music

Download

Comments

natallinus.dino
natallinus dino :
sakit tak berdarah
2025-07-17 00:12:43
0
zenosaputra3
zeno⚡ :
sakit tak berdarah 🙂
2025-07-16 14:42:49
0
heronimusguntur
꧁Ǥ𝕦𝕟𝕥𝕦Ꮢ꧂ :
asmara kacau kek bef wkwk
2025-07-16 15:27:23
0
To see more videos from user @carlosspch, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Một chấm nhỏ. Một đốm đen, hay đỏ son, nằm im lặng trên da thịt, nhưng lại là cánh cửa. Không ai biết trời đất đã nhúng bút khi nào, không ai nhớ được khoảnh khắc nào bàn tay vô hình ấy khắc lên thân mình một dấu ấn. Người ta lớn lên, soi gương, nhìn thấy nó, và tưởng rằng nó chỉ là một vệt màu. Nhưng không. Nó là một lời nhắc. Một bản án. Một lời hứa. Có nốt ruồi rực rỡ như giọt máu trời, như ngọn lửa trong đêm đông , báo phúc, báo quý, báo những điều tốt lành còn ẩn tàng dưới lớp bụi đời. Có nốt ruồi đen kịt, như một giọt mực loang trên trang giấy trắng, báo những lầm lũi, những đắng cay, những đoạn đường sẽ không trải hoa. Và con người vẫn sống với nó, hờ hững, hoặc sợ hãi, hoặc bận lòng. Nhưng nào mấy ai dừng lại để nhìn sâu hơn, để thấy nốt ruồi chính là chỗ mà khí mệnh tụ lại, là chỗ mà những điều ta nợ, ta hẹn, ta gieo từ kiếp trước đã kết tinh. Nó là dấu vết của những khát vọng ta từng ôm, những vết thương ta từng chịu, những lời nguyền ta từng thốt ra, tất cả đều hóa thành một đốm nhỏ trên thân xác này. Nốt ruồi không hỏi ý kiến ta khi nó xuất hiện. Nó nằm đó, thản nhiên, như một minh chứng rằng: con người không hoàn toàn tự do. Dù muốn hay không, ta vẫn là tờ giấy đã có sẵn vài chữ viết. Nhưng chính vì vậy, nó cũng nhắc ta rằng: đừng kiêu hãnh mà quên, cũng đừng tuyệt vọng mà bỏ. Cái chấm ấy chỉ là lời nhắc, chứ không phải định đoạt. Nó nói: “Đây là nơi khí ngưng, nhưng chính ngươi, với tâm, có thể đổi khí mà đổi cả mệnh.” #conhantuongphap #tuongso #nhantuonghoc
Một chấm nhỏ. Một đốm đen, hay đỏ son, nằm im lặng trên da thịt, nhưng lại là cánh cửa. Không ai biết trời đất đã nhúng bút khi nào, không ai nhớ được khoảnh khắc nào bàn tay vô hình ấy khắc lên thân mình một dấu ấn. Người ta lớn lên, soi gương, nhìn thấy nó, và tưởng rằng nó chỉ là một vệt màu. Nhưng không. Nó là một lời nhắc. Một bản án. Một lời hứa. Có nốt ruồi rực rỡ như giọt máu trời, như ngọn lửa trong đêm đông , báo phúc, báo quý, báo những điều tốt lành còn ẩn tàng dưới lớp bụi đời. Có nốt ruồi đen kịt, như một giọt mực loang trên trang giấy trắng, báo những lầm lũi, những đắng cay, những đoạn đường sẽ không trải hoa. Và con người vẫn sống với nó, hờ hững, hoặc sợ hãi, hoặc bận lòng. Nhưng nào mấy ai dừng lại để nhìn sâu hơn, để thấy nốt ruồi chính là chỗ mà khí mệnh tụ lại, là chỗ mà những điều ta nợ, ta hẹn, ta gieo từ kiếp trước đã kết tinh. Nó là dấu vết của những khát vọng ta từng ôm, những vết thương ta từng chịu, những lời nguyền ta từng thốt ra, tất cả đều hóa thành một đốm nhỏ trên thân xác này. Nốt ruồi không hỏi ý kiến ta khi nó xuất hiện. Nó nằm đó, thản nhiên, như một minh chứng rằng: con người không hoàn toàn tự do. Dù muốn hay không, ta vẫn là tờ giấy đã có sẵn vài chữ viết. Nhưng chính vì vậy, nó cũng nhắc ta rằng: đừng kiêu hãnh mà quên, cũng đừng tuyệt vọng mà bỏ. Cái chấm ấy chỉ là lời nhắc, chứ không phải định đoạt. Nó nói: “Đây là nơi khí ngưng, nhưng chính ngươi, với tâm, có thể đổi khí mà đổi cả mệnh.” #conhantuongphap #tuongso #nhantuonghoc

About