@cotaparedesarquitectos: Pequeño jardín caprichoso #ArquitecturaMexicana #DiseñoDeCasas #CasaEnVenta

COTAPAREDES Arquitectos
COTAPAREDES Arquitectos
Open In TikTok:
Region: MX
Tuesday 22 July 2025 17:00:00 GMT
6548
302
2
19

Music

Download

Comments

weseslaomelquiades
melquiades :
y como lo limpian?
2025-07-23 03:32:04
0
fernandalicia
Alicia :
💙💙💙❤️❤️❤️
2025-07-22 17:21:27
1
To see more videos from user @cotaparedesarquitectos, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

nếu sau này con thất bại không lo được gì cho cha mẹ thì sao?  Podcast chữa lành | Thêu nắng vào mây – Mẹ ơi, nếu sau này con thất bại… không lo được gì cho cha mẹ thì sao? – Ai bắt con lo? Bây chỉ cần sống khoẻ, tự lo được cho mình là cha mẹ mừng rồi. Còn lúc nào không lo được… thì về nhà, chứ sợ gì. Mẹ nói như thể đó là lẽ hiển nhiên, như cây cột gỗ dựng giữa nhà – chắc nịch và vững vàng. Câu trả lời ấy không cao siêu, chẳng cần chuẩn bị, nhưng lại mang theo cả một đời lặng lẽ yêu thương. Nó nằm sẵn trong vạt nắng in bên hiên, trong tiếng cơm sôi lục bục trên bếp, trong vết chai tay dày theo từng mùa vụ mẹ trải qua mà chưa một lần than mỏi. Con chỉ buột miệng hỏi vu vơ… Vậy mà mẹ – bằng một câu trả lời rất đỗi bình thường – đã dỡ xuống cho con biết bao lo lắng về cuộc đời, những nỗi sợ con chưa kịp gọi tên. Con chợt tự hỏi, Một đời nuôi con… cha mẹ mong đổi lại điều gì? Rồi con nhận ra, cha mẹ chẳng cần gì cả. Hoặc nếu có… thì cũng là: Mong con khoẻ mạnh. Mong con sống bình an. Mong con đừng gồng gánh quá nhiều. Mong những giấc mơ của con không bị cuộc đời dập tắt giữa chừng. Tình thương của cha mẹ – không lời, không phô trương – nó len lỏi vào từng điều nhỏ nhất mà con đôi khi chẳng để tâm. Là phần ngon nhất trên mâm cơm mẹ luôn gắp riêng cho con. Là nồi cháo cá cha nấu khi con sốt nằm li bì. Là những buổi tối thức trắng vì lo con thi cử. Là chiếc khăn ướt mẹ vắt nhẹ lau trán cho con. Là cái vỗ đầu, là giọt nước mắt cha giấu đi khi nhìn con rời nhà đi học xa. Tình thương ấy… chưa từng nói thành lời. Nhưng từng cử chỉ nhỏ đều ôm lấy con mà nuôi lớn. Con lớn rồi. Rồi cũng sẽ đi xa… Còn cha mẹ vẫn ở đó – lo rằng cuộc đời ngoài kia có thể làm con tổn thương, rằng nếu con thất bại, con sẽ buồn, nên cha mẹ cố gắng để dành chút gì đó, để con còn một nơi để quay về, còn một góc nhà để ngồi mà thở thật nhẹ, thật yên. Nhiều khi con tự hỏi: Suốt cuộc đời này, con đang mải mê đi tìm điều gì… để rồi bỏ lỡ biết bao năm tháng được ở cạnh mẹ cha? Bỏ lỡ những lời yêu thương chưa kịp nói, những cái ôm chưa kịp trao, và những lời xin lỗi… chưa một lần cất lên. Thật ra con cũng không chắc… sau này mình có thể làm gì cho cha mẹ. Chỉ là con biết, con không được phép bỏ quên cha mẹ – dù là ở năm bao nhiêu tuổi của cuộc đời. #theunangvaomay #podcast #chualanh #podcastchualanh #hanhphuc #xh #viral #xuhuong #tamtrang
nếu sau này con thất bại không lo được gì cho cha mẹ thì sao? Podcast chữa lành | Thêu nắng vào mây – Mẹ ơi, nếu sau này con thất bại… không lo được gì cho cha mẹ thì sao? – Ai bắt con lo? Bây chỉ cần sống khoẻ, tự lo được cho mình là cha mẹ mừng rồi. Còn lúc nào không lo được… thì về nhà, chứ sợ gì. Mẹ nói như thể đó là lẽ hiển nhiên, như cây cột gỗ dựng giữa nhà – chắc nịch và vững vàng. Câu trả lời ấy không cao siêu, chẳng cần chuẩn bị, nhưng lại mang theo cả một đời lặng lẽ yêu thương. Nó nằm sẵn trong vạt nắng in bên hiên, trong tiếng cơm sôi lục bục trên bếp, trong vết chai tay dày theo từng mùa vụ mẹ trải qua mà chưa một lần than mỏi. Con chỉ buột miệng hỏi vu vơ… Vậy mà mẹ – bằng một câu trả lời rất đỗi bình thường – đã dỡ xuống cho con biết bao lo lắng về cuộc đời, những nỗi sợ con chưa kịp gọi tên. Con chợt tự hỏi, Một đời nuôi con… cha mẹ mong đổi lại điều gì? Rồi con nhận ra, cha mẹ chẳng cần gì cả. Hoặc nếu có… thì cũng là: Mong con khoẻ mạnh. Mong con sống bình an. Mong con đừng gồng gánh quá nhiều. Mong những giấc mơ của con không bị cuộc đời dập tắt giữa chừng. Tình thương của cha mẹ – không lời, không phô trương – nó len lỏi vào từng điều nhỏ nhất mà con đôi khi chẳng để tâm. Là phần ngon nhất trên mâm cơm mẹ luôn gắp riêng cho con. Là nồi cháo cá cha nấu khi con sốt nằm li bì. Là những buổi tối thức trắng vì lo con thi cử. Là chiếc khăn ướt mẹ vắt nhẹ lau trán cho con. Là cái vỗ đầu, là giọt nước mắt cha giấu đi khi nhìn con rời nhà đi học xa. Tình thương ấy… chưa từng nói thành lời. Nhưng từng cử chỉ nhỏ đều ôm lấy con mà nuôi lớn. Con lớn rồi. Rồi cũng sẽ đi xa… Còn cha mẹ vẫn ở đó – lo rằng cuộc đời ngoài kia có thể làm con tổn thương, rằng nếu con thất bại, con sẽ buồn, nên cha mẹ cố gắng để dành chút gì đó, để con còn một nơi để quay về, còn một góc nhà để ngồi mà thở thật nhẹ, thật yên. Nhiều khi con tự hỏi: Suốt cuộc đời này, con đang mải mê đi tìm điều gì… để rồi bỏ lỡ biết bao năm tháng được ở cạnh mẹ cha? Bỏ lỡ những lời yêu thương chưa kịp nói, những cái ôm chưa kịp trao, và những lời xin lỗi… chưa một lần cất lên. Thật ra con cũng không chắc… sau này mình có thể làm gì cho cha mẹ. Chỉ là con biết, con không được phép bỏ quên cha mẹ – dù là ở năm bao nhiêu tuổi của cuộc đời. #theunangvaomay #podcast #chualanh #podcastchualanh #hanhphuc #xh #viral #xuhuong #tamtrang

About