@preserving_history_101: Why should I feel sorry for YOU??? #palestine #fyp #tiktoklives #debate #zionists #leftisttiktok #fypシ #fypシ゚viral #freepalestine

Lana Abdulrazeq
Lana Abdulrazeq
Open In TikTok:
Region: US
Thursday 24 July 2025 17:35:43 GMT
691
106
3
1

Music

Download

Comments

chewiesabba
Chewiesabba :
Beautiful Israel necklace.
2025-07-25 06:24:37
2
dominovit
Dominovit :
you're talking about druze right? or maybe the millions who starve in yemen and sudan? oh i know you're talking about the Christians who are being g-cided right now in africa. you're such a good person.
2025-07-25 10:08:17
0
tonyraza247
TR247 :
Always the victims and never the perpetrators...
2025-07-24 22:43:03
3
urlocal3hit
Mαყ🪽 :
Fr
2025-07-24 17:40:21
3
theylove._melta
𝒮𝒶𝓂ꨄ :
They blame October 7th so that’s okay to commit a genocide..
2025-07-24 17:39:20
5
To see more videos from user @preserving_history_101, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

KHI BẠN KHÔNG CÒN CẢM GIÁC MUỐN CỐ GẮNG NỮA?  1 người em từng nói với tôi trong 1 buổi thiền trà :
KHI BẠN KHÔNG CÒN CẢM GIÁC MUỐN CỐ GẮNG NỮA? 1 người em từng nói với tôi trong 1 buổi thiền trà : "Anh à... em không thấy mình buồn, cũng không thấy vui. Em vẫn sống, vẫn làm việc, vẫn cười với mọi người. Nhưng bên trong - em chẳng còn cảm giác muốn cố gắng gì nữa." Tôi nhìn em, lặng người. Vì đó từng là tôi. Và tôi biết... cảm giác ấy đáng sợ hơn cả đau buồn. Nó không ồn ào. Nó lặng lẽ xói mòn nội lực bên trong. Như thể mình chỉ đang tồn tại, chứ không thực sự sống. Chúng ta thường tưởng rằng chỉ những người bị tổn thương sâu sắc mới cần chữa lành. Nhưng đôi khi, những người không cảm thấy gì mới là người đang dần rơi vào hố sâu của vô cảm nội tâm - một trạng thái mà mọi thứ cứ thế trôi qua...không để lại dấu vết. Tôi đã mang câu hỏi đó lên hỏi Thầy, trong một lần về chùa khi lòng mình như một hồ nước cạn: Thưa Thầy, nếu con không thấy mình vui - cũng chẳng buồn - thì đó là an hay là bệnh? Thầy nhìn tôi, gật nhẹ: "Cái không cảm thấy gì không phải là an. Mà là cái tâm đã chai lỳ sau nhiều lần đau mà không biết cách xử lý. Đừng nhầm yên tĩnh bên ngoài với bình an bên trong." Rồi Thầy dừng lại một lát và đọc chậm rãi: "Tâm không điều phục, tâm không soi sáng, thì thân khẩu ý dễ đi vào lầm lạc. Như ngọn đèn không tim, không thể cháy sáng lâu." (Trích từ Kinh Trung Bộ) Tôi nghe xong mà thấy lạnh cả sống lưng. Vì tôi hiểu: mình đã bỏ quên chính mình quá lâu rôi. Khi bạn không còn cảm thấy gì, đó không phải vì bạn yếu - mà vì bạn đã phải gồng quá lâu. Bạn mệt rồi, nhưng bạn không dám nghỉ. Bạn đau rồi, nhưng bạn không dám nói. Bạn trống rỗng rồi, nhưng bạn sợ người ta nghĩ bạn... "bị gì". Em à, nếu hôm nay em cũng thấy mình lạc trôi giữa cuộc đời, không còn muốn cố gắng thêm điều gì nữa - thì đừng vội ép mình phải làm thêm điều gì. Việc cần làm đó là: quay về. Hãy ngồi xuống. Nhắm mắt. Hít một hơi thật sâu. Không để làm gì - chỉ để em thật sự có mặt với chính mình. Không có bài thuốc hay công thức chữa lành nào cả. Hãy học cách thở chậm lại, tâm mình bắt đầu ấm lên từng chút một. Và nếu em đang ở đoạn tối nhất trong lòng, hãy tin rằng: Tối đến đâu, cũng có ngày sáng. Nhưng ánh sáng đầu tiên phải đến từ chính bên trong mình. -ST

About