@thwhiennee_11: Có một khoảng thời gian, bước chân nối nhau lặng lẽ – luôn có bóng dáng đi sau, không vượt lên, không rời xa.Rồi một ngày, đôi chân phía sau bỗng bước nhanh hơn. Không còn dừng lại khi phía trước khựng lại. Không còn ánh mắt nán lại lâu hơn một nhịp thở.Lúc gặp nhau, chỉ còn những ánh nhìn lỡ nhịp – rồi cúi xuống thật nhanh, như thể ánh mắt từng thân thuộc giờ đã trở nên xa lạ , chiếc bóng từng đi sau… đã tan vào đám đông không ngoái đầu lại...