@ajisuka_ngedit: lilith🌹🌹😖 #lilith #リリス #TheNOexistenceNofyouANDme #game #LN #Creatormattamatta #margaMattamatta #fyppppppppppppppppppppppp

𝗦𝗣𝗔 ᴀᴊɪ 𝖋𝖙 𝙈𝙖𝙩𝙩𝙖²
𝗦𝗣𝗔 ᴀᴊɪ 𝖋𝖙 𝙈𝙖𝙩𝙩𝙖²
Open In TikTok:
Region: ID
Tuesday 29 July 2025 04:25:32 GMT
1193
161
2
6

Music

Download

Comments

taotao_kung_
I'm just a SIMP Hu tao 🦋 :
Lilith supremacy 🛐
2025-07-29 11:26:31
3
nake_nakes
Nakes :
Still love Sartre more
2025-07-29 07:24:12
1
gelformc
GelforMC :
my kisah🤭
2025-07-29 06:35:05
1
To see more videos from user @ajisuka_ngedit, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Giọt bia giải sầu cuối đời #bàngoai❤️ #biasaigon #bia #giadinh #buon_tam_trang Trong Kinh điển Phật giáo: 	•	Nguyên thủy (Theravāda): Đức Phật dạy mỗi người tự chịu trách nhiệm với nghiệp. Người khác không thể “chuyển nghiệp” cho mình. Tuy nhiên, phước đức từ bố thí, tụng kinh, tu hành có thể hồi hướng cho người chết, nhưng chỉ khi người chết còn có duyên tiếp nhận (nghiệp còn trong trạng thái trung ấm hoặc đủ phước để cảm ứng). 	•	Đại thừa (Mahāyāna): nhấn mạnh tha lực (sức gia trì của chư Phật, Bồ Tát) và hồi hướng công đức. Ví dụ: trong Kinh Địa Tạng, nhờ công đức tụng kinh, bố thí, niệm Phật mà người chết có thể siêu thoát. 	•	Kinh A-di-đà, Vô Lượng Thọ: nếu người thân niệm Phật, phát nguyện, hồi hướng thì tha lực của A Di Đà sẽ tiếp dẫn vong linh. 	•	Nghi lễ cầu siêu ở Việt Nam: thường gồm ba phần: tụng kinh (Phật lực), sám hối (nghiệp lực), cúng dường (phước lực), tất cả hồi hướng cho hương linh. •	Điều kiện để hồi hướng thành công: 	1.	Người thực hành: phải có tâm chân thành, công đức thực sự (không chỉ tụng suông). 	2.	Người chết: nghiệp lực chưa định, còn duyên để tiếp nhận (nếu nghiệp cực nặng thì không thể “chuyển” ngay). 	3.	Pháp duyên: có sự hòa hợp của tự lực (người sống), tha lực (Phật/Bồ Tát), và nghiệp lực (người chết). 	•	Nếu thiếu điều kiện tiên quyết (không có phước đức thật sự, không có tâm thành, hoặc người chết nghiệp nặng, không cảm ứng được) thì hồi hướng có thể chỉ còn là hình thức – như bạn nói, kinh chỉ còn là lời nhắc nhở vô thường. 	•	Ý nghĩa sâu xa: tụng kinh cầu siêu không phải “phép màu” chắc chắn chuyển đổi nghiệp, mà là một sự tạo duyên: gieo hạt giống giác ngộ, nếu hồn linh có duyên thì cảm ứng, nếu không thì ít nhất cũng an ủi người sống, gieo hạt giống thiện cho đời sau. •	Một số hiểu sai phổ biến: 	•	Cầu siêu = chắc chắn người chết được siêu thoát → sai, vì còn tùy nghiệp lực và duyên. 	•	Chỉ cần thuê sư tụng kinh là đủ → sai, vì nếu người thân không thành tâm, không làm phước, thì hồi hướng chỉ còn hình thức. 	•	Tha lực của Phật có thể thay thế nghiệp → sai một nửa. Tha lực chỉ có thể hỗ trợ, gia trì, còn nghiệp thì vẫn phải có điều kiện mới chuyển được. •	Cầu siêu và hồi hướng công đức không phải một sự bảo đảm, mà là một cơ chế nhân-duyên: 	•	Nếu người sống có tâm thành + công đức chân thật. 	•	Nếu người chết còn duyên tiếp nhận. 	•	Nếu có sự gia trì của tha lực (Phật, Bồ Tát). → Khi đó, hồi hướng mới “chạm” được, như bạn nói là “hạt mầm chủng tử nghiệp duyên chớm nở”. 	•	Nếu thiếu điều kiện này, kinh điển vẫn có giá trị, nhưng giá trị chuyển sang nhắc nhở người sống về vô thường, bản tâm, và sự nối kết giữa tất cả pháp duyên. 	•	Về triết học: đây là tương tác giữa Tự lực – Tha lực – Nghiệp lực. Nó cho thấy Phật giáo Đại thừa muốn dung hòa: 	•	Chủ thể tự giác (tự lực). 	•	Liên kết cộng đồng – tha lực (Phật, Bồ Tát, Tăng đoàn, gia đình). 	•	Quy luật khách quan – nghiệp lực. 	•	Cầu siêu không phải một sự bảo đảm tuyệt đối. Nó chỉ hiệu quả khi có đủ điều kiện nhân duyên: người sống thành tâm, có công đức, người chết còn duyên cảm ứng. 	•	Tha lực của Phật, Bồ Tát không thay thế nghiệp, mà chỉ hỗ trợ. 	•	Nếu điều kiện chưa đủ, thì tụng kinh cầu siêu chủ yếu là lời nhắc về vô thường, sự kết nối của bản tâm, và gieo hạt giống giác ngộ cho người sống lẫn người chết.
Giọt bia giải sầu cuối đời #bàngoai❤️ #biasaigon #bia #giadinh #buon_tam_trang Trong Kinh điển Phật giáo: • Nguyên thủy (Theravāda): Đức Phật dạy mỗi người tự chịu trách nhiệm với nghiệp. Người khác không thể “chuyển nghiệp” cho mình. Tuy nhiên, phước đức từ bố thí, tụng kinh, tu hành có thể hồi hướng cho người chết, nhưng chỉ khi người chết còn có duyên tiếp nhận (nghiệp còn trong trạng thái trung ấm hoặc đủ phước để cảm ứng). • Đại thừa (Mahāyāna): nhấn mạnh tha lực (sức gia trì của chư Phật, Bồ Tát) và hồi hướng công đức. Ví dụ: trong Kinh Địa Tạng, nhờ công đức tụng kinh, bố thí, niệm Phật mà người chết có thể siêu thoát. • Kinh A-di-đà, Vô Lượng Thọ: nếu người thân niệm Phật, phát nguyện, hồi hướng thì tha lực của A Di Đà sẽ tiếp dẫn vong linh. • Nghi lễ cầu siêu ở Việt Nam: thường gồm ba phần: tụng kinh (Phật lực), sám hối (nghiệp lực), cúng dường (phước lực), tất cả hồi hướng cho hương linh. • Điều kiện để hồi hướng thành công: 1. Người thực hành: phải có tâm chân thành, công đức thực sự (không chỉ tụng suông). 2. Người chết: nghiệp lực chưa định, còn duyên để tiếp nhận (nếu nghiệp cực nặng thì không thể “chuyển” ngay). 3. Pháp duyên: có sự hòa hợp của tự lực (người sống), tha lực (Phật/Bồ Tát), và nghiệp lực (người chết). • Nếu thiếu điều kiện tiên quyết (không có phước đức thật sự, không có tâm thành, hoặc người chết nghiệp nặng, không cảm ứng được) thì hồi hướng có thể chỉ còn là hình thức – như bạn nói, kinh chỉ còn là lời nhắc nhở vô thường. • Ý nghĩa sâu xa: tụng kinh cầu siêu không phải “phép màu” chắc chắn chuyển đổi nghiệp, mà là một sự tạo duyên: gieo hạt giống giác ngộ, nếu hồn linh có duyên thì cảm ứng, nếu không thì ít nhất cũng an ủi người sống, gieo hạt giống thiện cho đời sau. • Một số hiểu sai phổ biến: • Cầu siêu = chắc chắn người chết được siêu thoát → sai, vì còn tùy nghiệp lực và duyên. • Chỉ cần thuê sư tụng kinh là đủ → sai, vì nếu người thân không thành tâm, không làm phước, thì hồi hướng chỉ còn hình thức. • Tha lực của Phật có thể thay thế nghiệp → sai một nửa. Tha lực chỉ có thể hỗ trợ, gia trì, còn nghiệp thì vẫn phải có điều kiện mới chuyển được. • Cầu siêu và hồi hướng công đức không phải một sự bảo đảm, mà là một cơ chế nhân-duyên: • Nếu người sống có tâm thành + công đức chân thật. • Nếu người chết còn duyên tiếp nhận. • Nếu có sự gia trì của tha lực (Phật, Bồ Tát). → Khi đó, hồi hướng mới “chạm” được, như bạn nói là “hạt mầm chủng tử nghiệp duyên chớm nở”. • Nếu thiếu điều kiện này, kinh điển vẫn có giá trị, nhưng giá trị chuyển sang nhắc nhở người sống về vô thường, bản tâm, và sự nối kết giữa tất cả pháp duyên. • Về triết học: đây là tương tác giữa Tự lực – Tha lực – Nghiệp lực. Nó cho thấy Phật giáo Đại thừa muốn dung hòa: • Chủ thể tự giác (tự lực). • Liên kết cộng đồng – tha lực (Phật, Bồ Tát, Tăng đoàn, gia đình). • Quy luật khách quan – nghiệp lực. • Cầu siêu không phải một sự bảo đảm tuyệt đối. Nó chỉ hiệu quả khi có đủ điều kiện nhân duyên: người sống thành tâm, có công đức, người chết còn duyên cảm ứng. • Tha lực của Phật, Bồ Tát không thay thế nghiệp, mà chỉ hỗ trợ. • Nếu điều kiện chưa đủ, thì tụng kinh cầu siêu chủ yếu là lời nhắc về vô thường, sự kết nối của bản tâm, và gieo hạt giống giác ngộ cho người sống lẫn người chết.

About