@sempakata.id: ada barasuara terbuang dalam waktu 🥹

SEMPAKATA
SEMPAKATA
Open In TikTok:
Region: ID
Saturday 16 August 2025 09:53:05 GMT
1818606
93641
817
793

Music

Download

Comments

irffannnn
fann. :
Yg barasuara terbuang dalam waktu fomo 😹
2025-08-18 05:00:50
834
donforgett
Sadrakh. :
barasuara ngrusak alur
2025-08-18 15:17:25
203
68ihateu
68ihateu :
gokkss keren semua kali ini
2025-08-16 09:59:08
1556
im_different_boy
I'm Different :
POV : manusia yg nasibnya sama kaya lagu favoritnya 🤣🤣
2025-08-17 21:53:46
589
mhd.azril07__
azrll07 :
Hidup barasuara -Terbuang dalam waktu
2025-09-10 14:34:37
8
awanthewayy
Hendra Gunawan :
Shaun the sheep - stigma pembalasan 🤝
2025-08-19 06:39:49
635
varisee
Riisss🛌 :
kuburan band - lupa lupa ingat 🗿
2025-08-16 12:09:06
358
jonathan_apriansyah
n4th :
I don't love you- MCR 🔥
2025-08-25 11:57:57
2
sahrulmahmudiin
🅰️RUL :
Pria sejati lagunya jkt48😂
2025-08-21 16:04:16
57
nabilalovebernal
mrcbrnl :
tanyain aku plis
2025-08-16 10:02:52
25
ikhbalikbal4
Ball Gallagher🇬🇧 :
Oasis - stand by me
2025-08-19 09:45:01
4
chldforjo
zeln -182 :
fingerprint🔥
2025-08-21 13:56:15
4
thepeop666_
🪬 :
damn this really music
2025-08-16 15:19:51
13
lintangbayu54
iniiibayu :
adella,tak perdaya🥰
2025-09-17 04:39:13
5
fdian33
Fydiann- :
fingerprint lagu kesukaan bapak gua juga bang😭
2025-08-16 14:19:00
172
attunolee
maskulin rapuh :
kok bahasa inggrisnya aksen birmingham
2025-08-16 13:12:50
13
yudi79_1
@79 :
yg djin manteb tuh
2025-08-18 06:50:51
10
k1ngwah1d
Anagata :
tiba' barasuara🗿
2025-08-18 14:35:04
104
danielchristian_heroes
Daniel Kristian :
Nanti kita seperti ini - Batas senja
2025-10-10 13:07:38
0
akuwongndeso67
huda :
deni caknan-sistem of fown
2025-08-21 20:48:08
0
npcsyahdan
Naruuumi :
a7x- So far away
2025-08-21 08:30:06
3
komeng.alkatiri
Komeng Alkatiri🔰 :
bomerang =kisah
2025-09-08 02:48:44
1
dimas.oskadown
Dimas Oskadown🦂 :
Nella Kharisma - Konco Mesra🤘
2025-08-22 11:07:24
5
ragilz55
Ragil setiakawan. :
S.I.D outsiders🥰
2025-08-23 10:42:55
1
awangdwi02
mas aw🇮🇩🇰🇭 :
bahtera cinta simpatik music🔥
2025-08-18 18:51:38
2
To see more videos from user @sempakata.id, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Mối tình đầu  Hai mươi mấy năm trước, cô gái và chàng trai đã từng có một mối tình đẹp. Họ quen nhau khi tuổi vừa đôi mươi, trong veo như nắng sớm. Cô gái hiền lành, ánh mắt lúc nào cũng long lanh như cất giấu cả bầu trời. Chàng trai mạnh mẽ, có chút ngang tàng nhưng chân thành. Họ yêu nhau bằng tất cả những gì đẹp đẽ nhất của tuổi trẻ. Rồi đời đưa đẩy. Vì những lý do không thể cưỡng lại, họ chia xa. Mỗi người chọn một ngả, xây dựng gia đình, tưởng chừng ký ức đã ngủ yên sau bao năm tháng. Hai mươi mấy năm trôi qua, một tin nhắn vô tình kết nối lại. Cô gái hồi hộp run rẩy như thiếu nữ ngày nào, trái tim vẫn cháy một ngọn lửa tưởng đã tắt. Anh cũng lặng đi khi đọc từng dòng chữ, bao kỷ niệm ùa về, vừa ngọt ngào vừa nhói buốt. Cô viết: – Em vẫn nhớ anh, nhớ nhiều lắm, dẫu biết bây giờ đã muộn. Anh trả lời: – Anh cũng vậy… Chỉ tiếc rằng ta gặp lại khi mọi điều đã an bài. Cả hai lặng im. Giữa họ là khoảng cách của những mái ấm đã dựng xây, là trách nhiệm, là chữ nghĩa của đời. Nhưng sâu trong tim, tình yêu cũ vẫn chảy, như dòng sông ngầm âm ỉ, không phô trương, chỉ lặng lẽ làm đau. Đêm về, khi căn nhà đã yên giấc, anh ngồi một mình bên chén rượu. Men cay không làm vơi nỗi nhớ, chỉ khiến lòng thêm quặn thắt. Hình bóng cô hiện về trong từng khoảng lặng, trong tiếng gió, trong ánh trăng nhòe sau đáy ly. Anh tự hỏi: Vì sao bao năm rồi vẫn không quên được? Anh thương cô, thương đến xót xa, mà lại chẳng thể đến bên, chẳng thể dang tay ôm lấy. Giữa trách nhiệm và tình cảm, anh như kẻ đứng bên bờ vực, chỉ biết chọn lặng im để bảo vệ những gì mình đang có, dù trái tim rã rời. Có những đêm, anh uống đến say mềm, để giả vờ quên. Nhưng càng say lại càng nhớ, càng nhớ lại càng đau. Anh hiểu, cô gái ấy mãi là nỗi khát khao, là tiếc nuối đời mình. Trong men say, anh thì thầm: – Kiếp này đành lỡ… nhưng kiếp sau, nhất định phải tìm được em. Rồi anh gục xuống bàn, khóe mắt ươn ướt. Ngoài kia, đêm dài vẫn miên man, còn trong tim anh, ngọn lửa yêu thương vẫn cháy, âm ỉ mà bất diệt. Một lần, trong đêm khuya, cô gái nhắn: – Nếu có kiếp sau, em ước được trọn vẹn cùng anh, không còn dang dở. Anh lặng đi, rồi trả lời: – Anh cũng ước như thế. Nếu duyên phận cho mình thêm một lần, anh sẽ nắm tay em đi hết con đường, không để lạc mất nhau nữa. Họ cười trong nước mắt. Kiếp này, họ chọn giữ khoảng cách, chọn an yên cho gia đình. Nhưng trong sâu thẳm, cả hai đều nâng niu niềm tin mỏng manh: biết đâu, ở một nơi xa xăm nào đó của tương lai, họ sẽ gặp lại – để được sống một tình yêu trọn vẹn, không còn chia ly. Thỉnh thoảng họ vẫn gửi cho nhau vài dòng an ủi, đôi khi là một câu chúc bình an, đôi khi chỉ là dấu ba chấm. Không nhiều, nhưng đủ để biết rằng nơi nào đó trên đời, vẫn có một trái tim nhớ đến mình. Sáng hôm sau, mặt trời chiếu qua khung cửa sổ, ánh sáng ấm áp như xoa dịu nỗi đau. Anh lau khô mắt, thở dài, biết rằng mình phải sống tiếp với lựa chọn của hiện tại. Nhưng trái tim anh vẫn giữ một ngọn lửa, một hy vọng mỏng manh, rằng ở một kiếp khác, họ sẽ gặp lại, để được trọn vẹn bên nhau. Và cứ thế, giữa đời thường, anh mang theo nỗi nhớ, nhưng cũng mang theo niềm tin: tình yêu không kết thúc, chỉ chuyển hình, âm thầm chờ ngày hội ngộ
Mối tình đầu Hai mươi mấy năm trước, cô gái và chàng trai đã từng có một mối tình đẹp. Họ quen nhau khi tuổi vừa đôi mươi, trong veo như nắng sớm. Cô gái hiền lành, ánh mắt lúc nào cũng long lanh như cất giấu cả bầu trời. Chàng trai mạnh mẽ, có chút ngang tàng nhưng chân thành. Họ yêu nhau bằng tất cả những gì đẹp đẽ nhất của tuổi trẻ. Rồi đời đưa đẩy. Vì những lý do không thể cưỡng lại, họ chia xa. Mỗi người chọn một ngả, xây dựng gia đình, tưởng chừng ký ức đã ngủ yên sau bao năm tháng. Hai mươi mấy năm trôi qua, một tin nhắn vô tình kết nối lại. Cô gái hồi hộp run rẩy như thiếu nữ ngày nào, trái tim vẫn cháy một ngọn lửa tưởng đã tắt. Anh cũng lặng đi khi đọc từng dòng chữ, bao kỷ niệm ùa về, vừa ngọt ngào vừa nhói buốt. Cô viết: – Em vẫn nhớ anh, nhớ nhiều lắm, dẫu biết bây giờ đã muộn. Anh trả lời: – Anh cũng vậy… Chỉ tiếc rằng ta gặp lại khi mọi điều đã an bài. Cả hai lặng im. Giữa họ là khoảng cách của những mái ấm đã dựng xây, là trách nhiệm, là chữ nghĩa của đời. Nhưng sâu trong tim, tình yêu cũ vẫn chảy, như dòng sông ngầm âm ỉ, không phô trương, chỉ lặng lẽ làm đau. Đêm về, khi căn nhà đã yên giấc, anh ngồi một mình bên chén rượu. Men cay không làm vơi nỗi nhớ, chỉ khiến lòng thêm quặn thắt. Hình bóng cô hiện về trong từng khoảng lặng, trong tiếng gió, trong ánh trăng nhòe sau đáy ly. Anh tự hỏi: Vì sao bao năm rồi vẫn không quên được? Anh thương cô, thương đến xót xa, mà lại chẳng thể đến bên, chẳng thể dang tay ôm lấy. Giữa trách nhiệm và tình cảm, anh như kẻ đứng bên bờ vực, chỉ biết chọn lặng im để bảo vệ những gì mình đang có, dù trái tim rã rời. Có những đêm, anh uống đến say mềm, để giả vờ quên. Nhưng càng say lại càng nhớ, càng nhớ lại càng đau. Anh hiểu, cô gái ấy mãi là nỗi khát khao, là tiếc nuối đời mình. Trong men say, anh thì thầm: – Kiếp này đành lỡ… nhưng kiếp sau, nhất định phải tìm được em. Rồi anh gục xuống bàn, khóe mắt ươn ướt. Ngoài kia, đêm dài vẫn miên man, còn trong tim anh, ngọn lửa yêu thương vẫn cháy, âm ỉ mà bất diệt. Một lần, trong đêm khuya, cô gái nhắn: – Nếu có kiếp sau, em ước được trọn vẹn cùng anh, không còn dang dở. Anh lặng đi, rồi trả lời: – Anh cũng ước như thế. Nếu duyên phận cho mình thêm một lần, anh sẽ nắm tay em đi hết con đường, không để lạc mất nhau nữa. Họ cười trong nước mắt. Kiếp này, họ chọn giữ khoảng cách, chọn an yên cho gia đình. Nhưng trong sâu thẳm, cả hai đều nâng niu niềm tin mỏng manh: biết đâu, ở một nơi xa xăm nào đó của tương lai, họ sẽ gặp lại – để được sống một tình yêu trọn vẹn, không còn chia ly. Thỉnh thoảng họ vẫn gửi cho nhau vài dòng an ủi, đôi khi là một câu chúc bình an, đôi khi chỉ là dấu ba chấm. Không nhiều, nhưng đủ để biết rằng nơi nào đó trên đời, vẫn có một trái tim nhớ đến mình. Sáng hôm sau, mặt trời chiếu qua khung cửa sổ, ánh sáng ấm áp như xoa dịu nỗi đau. Anh lau khô mắt, thở dài, biết rằng mình phải sống tiếp với lựa chọn của hiện tại. Nhưng trái tim anh vẫn giữ một ngọn lửa, một hy vọng mỏng manh, rằng ở một kiếp khác, họ sẽ gặp lại, để được trọn vẹn bên nhau. Và cứ thế, giữa đời thường, anh mang theo nỗi nhớ, nhưng cũng mang theo niềm tin: tình yêu không kết thúc, chỉ chuyển hình, âm thầm chờ ngày hội ngộ

About