@dixiiemisty:

dixiemisty
dixiemisty
Open In TikTok:
Region: AU
Thursday 18 September 2025 05:23:09 GMT
257329
41648
24
3547

Music

Download

Comments

fook_shi
_ :
yayyyy i luv this.
2025-10-01 23:32:47
3
ne_.riii
neri^᪲᪲᪲ :
malayo pa, pero malayo na.
2025-09-18 21:15:25
29
jobertooot
faith :
WE CAN DO THISSS!!!
2025-09-30 13:49:22
3
wooo.weeee
Woowee :
You got this!!! We got this!!!🥰
2025-10-12 13:58:03
1
kbbolay_og
Unvoiced Thoughts :
Sending hugssss
2025-09-18 23:09:17
1
geraldinnnnee__
den :
but it will always linger
2025-09-18 22:06:50
0
dlwlrmaaaaaa5
heey, love uuuu 🦋🦋🦋 :
happy for u 💙
2025-09-18 13:04:56
0
ayieeeeeeeeeer
ayieee :
even though sometimes i stopped
2025-09-19 11:47:02
0
whoseriic
er :
Keren
2025-09-18 17:56:50
0
ryspace_
Ry | Personal Growth :
cheers to progress!! ✨💖
2025-09-24 10:47:53
0
hipiiiez
hipiiiez :
🥹🥹
2025-09-19 09:03:29
1
_jemuuu
⟡ :
😁
2025-10-24 18:37:24
0
aleeexoh0
alexah୨୧ :
💕
2025-10-21 13:53:53
0
syfaaugst
🐾 :
🙏
2025-10-20 11:00:36
0
zhyy531
𝒵𝒽𝓎𝓎 :
🥰🥰🥰
2025-10-14 21:05:16
0
jj4ine
gwen :
😭
2025-10-07 15:56:45
0
marshwollows
El :
🍀🍀🍀
2025-10-07 09:34:04
0
elsa_keniwan
elsa_keniwan :
2025-10-06 09:54:38
0
einghelgpagtalunan
Ghelly!!! :
😂😂😂
2025-10-05 00:49:30
0
bellstrange1
Bellatrixlstrge :
😇
2025-10-04 06:38:18
0
oinkoink689
beplop :
❤️❤️❤
2025-09-24 00:16:37
0
wmzxnca
nichu :
🥰🥰🥰
2025-09-18 06:47:49
0
matcha0at00
𝚜𝚑𝚗 ♡ ⋆. 𐙚 ˚ ♡ :
❤️❤️❤
2025-09-18 06:35:11
0
.chelleeeeee
michelleeee :
😘
2025-09-22 12:59:18
0
To see more videos from user @dixiiemisty, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

COMING SOON 🔔🔔🔔 [*Mỏ hỗn - Anh hối hận rồi*] Biển hiệu “DUDU COFFEE” với hình con cá mập đội mũ tròn tròn ngộ nghĩnh đập ngay vào mắt. Vương Sở Khâm đứng khựng lại nửa giây, nhếch môi khẽ cười. Dudu Coffee… đúng là cái tên chẳng có tí phong thái nào. Lại còn con cá mập dễ thương nữa chứ. Không biết cà phê có ngon nổi không đây… Cậu đút tay vào túi quần, hất cằm một cái, rồi đẩy cửa bước vào. “Leng keng!” — chuông cửa kêu leng keng một cách vui tai, báo hiệu có khách mới. Bên trong, quán tấp nập người. Tiếng máy xay cà phê hòa với tiếng trò chuyện rộn ràng. Shasha đang xoay như chong chóng sau quầy, vừa pha nước vừa cười nói: “Dudu Coffee xin chào! Anh/chị uống gì vui lòng order tại quầy ạ!” Cô nói mà chẳng hề ngẩng đầu lên, vẫn bận rộn gạt đá, lắc bình shaker. Không thấy ai trả lời, cô mới ngẩng lên — và sững lại. Ối trời ơi. Cái tên mỏ hỗn. Anh ta đứng đó, dáng cao cao, áo khoác đen, ánh mắt nhàn nhạt nhìn quanh như dò xét. Cô hơi chớp mắt, lấy lại bình tĩnh. Anh lên tiếng trước, giọng thản nhiên mà vẫn kênh kênh: “Tôi đến lấy cà phê anh Long đặt. Làm xong chưa?” Shasha cười gượng, vẫn giữ phép lịch sự: “À, anh ngồi chờ một lát nhé, khách đang đông, tôi sẽ cố làm nhanh cho anh.” Anh nhún vai, chẳng nói thêm, đi thẳng tới góc trong cùng của quán rồi ngồi xuống, rút điện thoại ra. Ánh nắng từ ô cửa hắt lên khuôn mặt anh, khiến đôi mắt càng thêm sắc. Còn Shasha thì bận đến mức không kịp thở. Người gọi đồ, người đợi nước, người trả tiền. Mồ hôi lấm tấm trên trán, tóc mai ướt dính vào má. Rồi đúng lúc ấy — “meo!” — tiếng mèo vang lên. Tiểu Mimi, con mèo vàng tròn ú, lười biếng nhất nhà, không biết từ tầng trên bò xuống từ khi nào, đang nằm chình ình trên bàn của khách. “Trời đất ơi, Mimi ơi là Mimi…” — Shasha than nhỏ, mắt đảo quanh tìm cứu viện. Tiểu Hà thì đang bận ở trên, cô thì hai tay bận pha cà phê. Ánh mắt cô lia nhanh qua góc bàn — nơi Vương Sở Khâm đang ngồi, khoanh tay, chăm chú nhìn điện thoại. Không kịp nghĩ, cô gọi liền: “Này… mỏ hỗn! Mỏ hỗn …!” Anh ngẩng đầu, nhíu mày: “Cô gọi tôi?” “Ừm, tôi gọi anh đó.” “Sao cô dám gọi tôi là mỏ hỗn hả?” — giọng anh kéo dài, lạnh mà như cười. “Ờ thì anh mỏ hỗn thật mà!” — cô liếc nhanh, vừa lắc bình nước ép vừa nói — “Nhưng tôi nhờ chuyện này nè, anh giúp tôi bắt con Tiểu Mimi lên tầng hai được không? Tôi bận tay quá.” Anh đặt điện thoại xuống, cau mày: “Tôi là nhân viên quán cô à? Sao cô sai tôi?” “Đây là nhờ, chứ không sai nha. Năn nỉ đó, anh giúp tôi đi mà, cũng coi như quen biết rồi còn gì?” Anh khẽ hừ, môi cong lên đầy kiêu ngạo: “Xí, ai quen cô chứ.” Mồm nói vậy, nhưng rồi vẫn đứng dậy. Ánh mắt lia quanh, dừng lại ở con mèo vàng tròn vo đang nằm khoanh tròn trên bàn, đuôi phe phẩy. “Cái con mèo vàng mặt tròn tròn kia à?” “Đúng rồi, đúng nó đó! Anh giúp tôi bắt lên nha!” Anh thở nhẹ, lầm bầm: “Đúng là rắc rối thật…” Rồi cúi xuống, nhẹ nhàng nhấc con mèo lên. Mimi ngoan ngoãn dụi đầu vào tay anh, phát ra tiếng “meo” khe khẽ. Cả quán liếc nhìn cảnh tượng đó, có người còn khẽ cười: “Trời ơi, đẹp trai mà bế mèo khéo ghê…” Anh ôm con mèo đi thẳng lên tầng hai, dáng đi bình thản mà vẫn toát ra khí chất kiểu “tôi đang bị ép làm việc không đúng chuyên môn”. Trên tầng, Tiểu Hà đang lau bàn, thấy anh thì suýt đánh rơi khăn: “Ơ… anh là Vương Sở Khâm hả? Trời đất ơi, em là fan anh đó! Cho em xin chữ ký được không…” “Không.” — Anh đáp gọn, lạnh lùng, rồi chìa con mèo ra — “Cô chủ của cô nhờ tôi hộ tống nó lên.” Nói xong, anh quay lưng đi luôn, để lại Tiểu Hà há hốc miệng đứng nhìn. Xuống lại tầng một, Shasha vừa kịp rảnh tay. Nhìn thấy anh bước xuống, cô cười tươi hết cỡ: “Cảm ơn nha, mỏ hỗn!” Anh chỉ liếc cô một cái, cười nhạt: “Cô nợ tôi một ân huệ đấy.” “Rồi rồi, lát tôi pha cho anh 1 cốc cà phê miễn phí!” #wangchuqin #sunyingsha #shatou #sunishope #trending
COMING SOON 🔔🔔🔔 [*Mỏ hỗn - Anh hối hận rồi*] Biển hiệu “DUDU COFFEE” với hình con cá mập đội mũ tròn tròn ngộ nghĩnh đập ngay vào mắt. Vương Sở Khâm đứng khựng lại nửa giây, nhếch môi khẽ cười. Dudu Coffee… đúng là cái tên chẳng có tí phong thái nào. Lại còn con cá mập dễ thương nữa chứ. Không biết cà phê có ngon nổi không đây… Cậu đút tay vào túi quần, hất cằm một cái, rồi đẩy cửa bước vào. “Leng keng!” — chuông cửa kêu leng keng một cách vui tai, báo hiệu có khách mới. Bên trong, quán tấp nập người. Tiếng máy xay cà phê hòa với tiếng trò chuyện rộn ràng. Shasha đang xoay như chong chóng sau quầy, vừa pha nước vừa cười nói: “Dudu Coffee xin chào! Anh/chị uống gì vui lòng order tại quầy ạ!” Cô nói mà chẳng hề ngẩng đầu lên, vẫn bận rộn gạt đá, lắc bình shaker. Không thấy ai trả lời, cô mới ngẩng lên — và sững lại. Ối trời ơi. Cái tên mỏ hỗn. Anh ta đứng đó, dáng cao cao, áo khoác đen, ánh mắt nhàn nhạt nhìn quanh như dò xét. Cô hơi chớp mắt, lấy lại bình tĩnh. Anh lên tiếng trước, giọng thản nhiên mà vẫn kênh kênh: “Tôi đến lấy cà phê anh Long đặt. Làm xong chưa?” Shasha cười gượng, vẫn giữ phép lịch sự: “À, anh ngồi chờ một lát nhé, khách đang đông, tôi sẽ cố làm nhanh cho anh.” Anh nhún vai, chẳng nói thêm, đi thẳng tới góc trong cùng của quán rồi ngồi xuống, rút điện thoại ra. Ánh nắng từ ô cửa hắt lên khuôn mặt anh, khiến đôi mắt càng thêm sắc. Còn Shasha thì bận đến mức không kịp thở. Người gọi đồ, người đợi nước, người trả tiền. Mồ hôi lấm tấm trên trán, tóc mai ướt dính vào má. Rồi đúng lúc ấy — “meo!” — tiếng mèo vang lên. Tiểu Mimi, con mèo vàng tròn ú, lười biếng nhất nhà, không biết từ tầng trên bò xuống từ khi nào, đang nằm chình ình trên bàn của khách. “Trời đất ơi, Mimi ơi là Mimi…” — Shasha than nhỏ, mắt đảo quanh tìm cứu viện. Tiểu Hà thì đang bận ở trên, cô thì hai tay bận pha cà phê. Ánh mắt cô lia nhanh qua góc bàn — nơi Vương Sở Khâm đang ngồi, khoanh tay, chăm chú nhìn điện thoại. Không kịp nghĩ, cô gọi liền: “Này… mỏ hỗn! Mỏ hỗn …!” Anh ngẩng đầu, nhíu mày: “Cô gọi tôi?” “Ừm, tôi gọi anh đó.” “Sao cô dám gọi tôi là mỏ hỗn hả?” — giọng anh kéo dài, lạnh mà như cười. “Ờ thì anh mỏ hỗn thật mà!” — cô liếc nhanh, vừa lắc bình nước ép vừa nói — “Nhưng tôi nhờ chuyện này nè, anh giúp tôi bắt con Tiểu Mimi lên tầng hai được không? Tôi bận tay quá.” Anh đặt điện thoại xuống, cau mày: “Tôi là nhân viên quán cô à? Sao cô sai tôi?” “Đây là nhờ, chứ không sai nha. Năn nỉ đó, anh giúp tôi đi mà, cũng coi như quen biết rồi còn gì?” Anh khẽ hừ, môi cong lên đầy kiêu ngạo: “Xí, ai quen cô chứ.” Mồm nói vậy, nhưng rồi vẫn đứng dậy. Ánh mắt lia quanh, dừng lại ở con mèo vàng tròn vo đang nằm khoanh tròn trên bàn, đuôi phe phẩy. “Cái con mèo vàng mặt tròn tròn kia à?” “Đúng rồi, đúng nó đó! Anh giúp tôi bắt lên nha!” Anh thở nhẹ, lầm bầm: “Đúng là rắc rối thật…” Rồi cúi xuống, nhẹ nhàng nhấc con mèo lên. Mimi ngoan ngoãn dụi đầu vào tay anh, phát ra tiếng “meo” khe khẽ. Cả quán liếc nhìn cảnh tượng đó, có người còn khẽ cười: “Trời ơi, đẹp trai mà bế mèo khéo ghê…” Anh ôm con mèo đi thẳng lên tầng hai, dáng đi bình thản mà vẫn toát ra khí chất kiểu “tôi đang bị ép làm việc không đúng chuyên môn”. Trên tầng, Tiểu Hà đang lau bàn, thấy anh thì suýt đánh rơi khăn: “Ơ… anh là Vương Sở Khâm hả? Trời đất ơi, em là fan anh đó! Cho em xin chữ ký được không…” “Không.” — Anh đáp gọn, lạnh lùng, rồi chìa con mèo ra — “Cô chủ của cô nhờ tôi hộ tống nó lên.” Nói xong, anh quay lưng đi luôn, để lại Tiểu Hà há hốc miệng đứng nhìn. Xuống lại tầng một, Shasha vừa kịp rảnh tay. Nhìn thấy anh bước xuống, cô cười tươi hết cỡ: “Cảm ơn nha, mỏ hỗn!” Anh chỉ liếc cô một cái, cười nhạt: “Cô nợ tôi một ân huệ đấy.” “Rồi rồi, lát tôi pha cho anh 1 cốc cà phê miễn phí!” #wangchuqin #sunyingsha #shatou #sunishope #trending

About