@pazhik5: Call of duty #fyppppppppppppppppppppppp #recommendations #rec #viral #fyp #callofduty #mw3 #mw3 #fypシ゚viral

Pazhik
Pazhik
Open In TikTok:
Region: US
Friday 26 September 2025 10:06:33 GMT
463038
38897
1911
1083

Music

Download

Comments

chewysolos1
ChewySolos :
Me when someone hates on BO3
2025-09-28 06:29:14
3068
aidenreagen
Aiden :
Fixed it
2025-09-28 02:59:31
2084
maurice.ar
maurice.ar :
Bo6 is horrible rn
2025-10-05 16:08:48
0
oh.gunr
The taxman :
Bo6 on the same level as bo3?
2025-09-27 00:28:50
2675
aaxgears_
aaxGears :
NEVER EVER rank EVER again
2025-09-27 21:54:42
734
l3re7
L3RE :
mw3 was not that ahh
2025-10-05 15:05:48
3
urnotfunny_59
Yung Plague :
2025-09-28 01:57:02
4552
naasheyy
takezo 🍃 :
bo3>all
2025-10-05 16:11:14
0
kingduz
ḍƴļªʼn ẓ̌ to good :
bo3 needs more love 😭
2025-09-28 04:03:50
823
vladimir_a0110
𝒱𝓁𝒶𝒹𝒾𝓂𝒾𝓇➛ :
mw3 was good 🥀🥀
2025-09-27 22:14:35
133
vleman
𝙑𝙇𝙀𝙈𝘼𝙉® :
COD World at War
2025-09-27 07:06:32
293
mason_byrdic09
MaSon_byrdic09 :
Bo3 best cod all time
2025-09-28 01:59:03
128
dracodeusiren
Draco :
bo3 solos bo1 and 2
2025-09-28 03:31:17
54
sidrospygaming
sidroapygaming :
bo3 peak trust
2025-09-27 03:23:46
555
axelyaboi
Axelyaboi :
bro black ops 4 is better than bo6
2025-09-28 13:52:09
106
i_might_be_guts
Byran :
nahhh the bo3 disrespect is wild. bo6 is not as good
2025-09-27 18:39:01
283
freshfudge.30
Ronny :
Bo3 better than bo2 and bo1
2025-09-27 20:18:11
5
mikkell11
່ :
Black ops 4 is top 5
2025-09-28 02:09:08
28
fihndem
Fihndem :
Bo3 is not as good as bo6 its way better
2025-10-05 10:41:19
1
aj2010m
aj2010m :
Mw3 (2023) is the best of the trilogy😭
2025-09-28 02:10:22
10
userxzdgh4y02b
Kaylub 🤫🧏‍♂️ :
What’s wrong with bo3?
2025-09-27 23:23:56
1
dealer.ae
DEALER :
You missed one bro
2025-10-05 02:31:12
3
crashjaybirdo
John :
infinite warfare is so underrated
2025-09-27 16:11:47
46
yaboydj77
YaboyDJ69 :
BO3 hate in general🥀🥀🥀🪫🪫
2025-09-28 05:56:09
702
j5k188
That one friend :
The fact that I’m 13 and my first call of duty was Cold War
2025-09-27 17:21:00
1
To see more videos from user @pazhik5, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Mối tình đầu  Hai mươi mấy năm trước, cô gái và chàng trai đã từng có một mối tình đẹp. Họ quen nhau khi tuổi vừa đôi mươi, trong veo như nắng sớm. Cô gái hiền lành, ánh mắt lúc nào cũng long lanh như cất giấu cả bầu trời. Chàng trai mạnh mẽ, có chút ngang tàng nhưng chân thành. Họ yêu nhau bằng tất cả những gì đẹp đẽ nhất của tuổi trẻ. Rồi đời đưa đẩy. Vì những lý do không thể cưỡng lại, họ chia xa. Mỗi người chọn một ngả, xây dựng gia đình, tưởng chừng ký ức đã ngủ yên sau bao năm tháng. Hai mươi mấy năm trôi qua, một tin nhắn vô tình kết nối lại. Cô gái hồi hộp run rẩy như thiếu nữ ngày nào, trái tim vẫn cháy một ngọn lửa tưởng đã tắt. Anh cũng lặng đi khi đọc từng dòng chữ, bao kỷ niệm ùa về, vừa ngọt ngào vừa nhói buốt. Cô viết: – Em vẫn nhớ anh, nhớ nhiều lắm, dẫu biết bây giờ đã muộn. Anh trả lời: – Anh cũng vậy… Chỉ tiếc rằng ta gặp lại khi mọi điều đã an bài. Cả hai lặng im. Giữa họ là khoảng cách của những mái ấm đã dựng xây, là trách nhiệm, là chữ nghĩa của đời. Nhưng sâu trong tim, tình yêu cũ vẫn chảy, như dòng sông ngầm âm ỉ, không phô trương, chỉ lặng lẽ làm đau. Đêm về, khi căn nhà đã yên giấc, anh ngồi một mình bên chén rượu. Men cay không làm vơi nỗi nhớ, chỉ khiến lòng thêm quặn thắt. Hình bóng cô hiện về trong từng khoảng lặng, trong tiếng gió, trong ánh trăng nhòe sau đáy ly. Anh tự hỏi: Vì sao bao năm rồi vẫn không quên được? Anh thương cô, thương đến xót xa, mà lại chẳng thể đến bên, chẳng thể dang tay ôm lấy. Giữa trách nhiệm và tình cảm, anh như kẻ đứng bên bờ vực, chỉ biết chọn lặng im để bảo vệ những gì mình đang có, dù trái tim rã rời. Có những đêm, anh uống đến say mềm, để giả vờ quên. Nhưng càng say lại càng nhớ, càng nhớ lại càng đau. Anh hiểu, cô gái ấy mãi là nỗi khát khao, là tiếc nuối đời mình. Trong men say, anh thì thầm: – Kiếp này đành lỡ… nhưng kiếp sau, nhất định phải tìm được em. Rồi anh gục xuống bàn, khóe mắt ươn ướt. Ngoài kia, đêm dài vẫn miên man, còn trong tim anh, ngọn lửa yêu thương vẫn cháy, âm ỉ mà bất diệt. Một lần, trong đêm khuya, cô gái nhắn: – Nếu có kiếp sau, em ước được trọn vẹn cùng anh, không còn dang dở. Anh lặng đi, rồi trả lời: – Anh cũng ước như thế. Nếu duyên phận cho mình thêm một lần, anh sẽ nắm tay em đi hết con đường, không để lạc mất nhau nữa. Họ cười trong nước mắt. Kiếp này, họ chọn giữ khoảng cách, chọn an yên cho gia đình. Nhưng trong sâu thẳm, cả hai đều nâng niu niềm tin mỏng manh: biết đâu, ở một nơi xa xăm nào đó của tương lai, họ sẽ gặp lại – để được sống một tình yêu trọn vẹn, không còn chia ly. Thỉnh thoảng họ vẫn gửi cho nhau vài dòng an ủi, đôi khi là một câu chúc bình an, đôi khi chỉ là dấu ba chấm. Không nhiều, nhưng đủ để biết rằng nơi nào đó trên đời, vẫn có một trái tim nhớ đến mình. Sáng hôm sau, mặt trời chiếu qua khung cửa sổ, ánh sáng ấm áp như xoa dịu nỗi đau. Anh lau khô mắt, thở dài, biết rằng mình phải sống tiếp với lựa chọn của hiện tại. Nhưng trái tim anh vẫn giữ một ngọn lửa, một hy vọng mỏng manh, rằng ở một kiếp khác, họ sẽ gặp lại, để được trọn vẹn bên nhau. Và cứ thế, giữa đời thường, anh mang theo nỗi nhớ, nhưng cũng mang theo niềm tin: tình yêu không kết thúc, chỉ chuyển hình, âm thầm chờ ngày hội ngộ
Mối tình đầu Hai mươi mấy năm trước, cô gái và chàng trai đã từng có một mối tình đẹp. Họ quen nhau khi tuổi vừa đôi mươi, trong veo như nắng sớm. Cô gái hiền lành, ánh mắt lúc nào cũng long lanh như cất giấu cả bầu trời. Chàng trai mạnh mẽ, có chút ngang tàng nhưng chân thành. Họ yêu nhau bằng tất cả những gì đẹp đẽ nhất của tuổi trẻ. Rồi đời đưa đẩy. Vì những lý do không thể cưỡng lại, họ chia xa. Mỗi người chọn một ngả, xây dựng gia đình, tưởng chừng ký ức đã ngủ yên sau bao năm tháng. Hai mươi mấy năm trôi qua, một tin nhắn vô tình kết nối lại. Cô gái hồi hộp run rẩy như thiếu nữ ngày nào, trái tim vẫn cháy một ngọn lửa tưởng đã tắt. Anh cũng lặng đi khi đọc từng dòng chữ, bao kỷ niệm ùa về, vừa ngọt ngào vừa nhói buốt. Cô viết: – Em vẫn nhớ anh, nhớ nhiều lắm, dẫu biết bây giờ đã muộn. Anh trả lời: – Anh cũng vậy… Chỉ tiếc rằng ta gặp lại khi mọi điều đã an bài. Cả hai lặng im. Giữa họ là khoảng cách của những mái ấm đã dựng xây, là trách nhiệm, là chữ nghĩa của đời. Nhưng sâu trong tim, tình yêu cũ vẫn chảy, như dòng sông ngầm âm ỉ, không phô trương, chỉ lặng lẽ làm đau. Đêm về, khi căn nhà đã yên giấc, anh ngồi một mình bên chén rượu. Men cay không làm vơi nỗi nhớ, chỉ khiến lòng thêm quặn thắt. Hình bóng cô hiện về trong từng khoảng lặng, trong tiếng gió, trong ánh trăng nhòe sau đáy ly. Anh tự hỏi: Vì sao bao năm rồi vẫn không quên được? Anh thương cô, thương đến xót xa, mà lại chẳng thể đến bên, chẳng thể dang tay ôm lấy. Giữa trách nhiệm và tình cảm, anh như kẻ đứng bên bờ vực, chỉ biết chọn lặng im để bảo vệ những gì mình đang có, dù trái tim rã rời. Có những đêm, anh uống đến say mềm, để giả vờ quên. Nhưng càng say lại càng nhớ, càng nhớ lại càng đau. Anh hiểu, cô gái ấy mãi là nỗi khát khao, là tiếc nuối đời mình. Trong men say, anh thì thầm: – Kiếp này đành lỡ… nhưng kiếp sau, nhất định phải tìm được em. Rồi anh gục xuống bàn, khóe mắt ươn ướt. Ngoài kia, đêm dài vẫn miên man, còn trong tim anh, ngọn lửa yêu thương vẫn cháy, âm ỉ mà bất diệt. Một lần, trong đêm khuya, cô gái nhắn: – Nếu có kiếp sau, em ước được trọn vẹn cùng anh, không còn dang dở. Anh lặng đi, rồi trả lời: – Anh cũng ước như thế. Nếu duyên phận cho mình thêm một lần, anh sẽ nắm tay em đi hết con đường, không để lạc mất nhau nữa. Họ cười trong nước mắt. Kiếp này, họ chọn giữ khoảng cách, chọn an yên cho gia đình. Nhưng trong sâu thẳm, cả hai đều nâng niu niềm tin mỏng manh: biết đâu, ở một nơi xa xăm nào đó của tương lai, họ sẽ gặp lại – để được sống một tình yêu trọn vẹn, không còn chia ly. Thỉnh thoảng họ vẫn gửi cho nhau vài dòng an ủi, đôi khi là một câu chúc bình an, đôi khi chỉ là dấu ba chấm. Không nhiều, nhưng đủ để biết rằng nơi nào đó trên đời, vẫn có một trái tim nhớ đến mình. Sáng hôm sau, mặt trời chiếu qua khung cửa sổ, ánh sáng ấm áp như xoa dịu nỗi đau. Anh lau khô mắt, thở dài, biết rằng mình phải sống tiếp với lựa chọn của hiện tại. Nhưng trái tim anh vẫn giữ một ngọn lửa, một hy vọng mỏng manh, rằng ở một kiếp khác, họ sẽ gặp lại, để được trọn vẹn bên nhau. Và cứ thế, giữa đời thường, anh mang theo nỗi nhớ, nhưng cũng mang theo niềm tin: tình yêu không kết thúc, chỉ chuyển hình, âm thầm chờ ngày hội ngộ

About