@coutocoutoecouto: longos dias… #fyp #triste #reflexao #alone #termino

coutocoutoecouto
coutocoutoecouto
Open In TikTok:
Region: BR
Thursday 02 October 2025 21:05:05 GMT
678146
109942
799
9263

Music

Download

Comments

edufifa777
olha se não é o Edu 👑 :
"nem ligo "
2025-10-03 04:56:39
3350
manczyy01
jorge :
Pra el... não existe mais ela
2025-10-02 23:46:06
2481
jagaaaaaaaaan1
Brenner :
Estou acabado.
2025-10-05 02:28:13
0
lexus_tk
Lexus :
ela quem mano... ela quem 🙇🏽‍♀
2025-10-05 00:55:07
4
elaine_ocampos_
Athália Ocampos ✨️ :
"eu não tô nem ai, foi ele quem perdeu"
2025-10-03 13:29:18
468
camilameuscaros
cams :
Pra quem?
2025-10-04 23:36:56
3
arthurtutu3520
$ arthur $ :
vc não pode chorar pq acabou, sorria pq aconteceu
2025-10-03 18:09:54
79
jsepolar
José Sepolar :
"Assim que ela voltar... Ela não vai voltar"
2025-10-03 14:29:54
309
strangermen4
A stranger :
nem tud9 é sobre namoro galera
2025-10-05 00:37:15
0
mano_kevinn
Kevin :
calma mano o dia só tá começando
2025-10-03 09:51:01
228
yama_bo
kiao :
ele voltou a falar comigo, finalmente ganhei na vida
2025-10-03 12:11:44
2
aaaaash787
?????????? :
Mas houve um tempo...
2025-10-03 14:36:35
159
zott.x
nadine :
tô aqui pensando se mando ou não...
2025-10-05 00:14:32
1
thaylagamaqueiroz
★•|Thayla|•★ :
n vou República, mais saibam que estive aqui 😶
2025-10-05 02:04:50
1
souzaa_fzx
𝑼𝒂𝒊𝒊_𝒔𝒊𝒍𝒗𝒂 :
"tô melhor sozinha"
2025-10-04 18:29:11
4
black.l71
bry.zxn7 :
assim que ela voltar...
2025-10-03 12:35:11
2
nicollas._8
Nicolas :
Não tem mais pra quem mandar 😔
2025-10-02 23:33:20
47
aninhah.of
aninhah.of :
essa pessoa n existe mais.
2025-10-03 02:43:00
27
victor.vechii
Victor Vechii :
Kurapika está se afogando num vazio indescritível
2025-10-02 21:10:26
282
eu_biel84
mr_biel :
alguém explica ?
2025-10-04 18:08:26
1
theussss.priv
𝕸 :
ainda tenho ela.. me desejem sorte
2025-10-03 02:24:08
28
jennyk.dants
Jotaka :
"nem me importo"
2025-10-03 13:17:00
5
sht.ofc
Bastos Prime :
Novidades....
2025-10-03 15:05:58
2
pedron_021
Pedron, mas com moderação :
vou mandar msg para... "usuário do Instagram"
2025-10-04 23:45:12
4
To see more videos from user @coutocoutoecouto, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Có những ngày, người phụ nữ soi mình trong gương nhưng không còn nhận ra ánh nhìn năm xưa. Khuôn mặt ấy vẫn đó, nhưng ánh sáng đã vơi đi, và trong đôi mắt ấy, dường như từng cơn mưa đã ghé qua. Tuổi trẻ từng rực rỡ như một đóa hoa đầu mùa – tràn đầy tin yêu và khao khát. Tình yêu đến như phép màu, khiến người ta tin rằng, chỉ cần yêu chân thành thì mọi thứ sẽ vững bền. Người ta học cách hi sinh, nhẫn nhịn, vun đắp từng điều nhỏ nhặt nhất – bữa ăn nóng hổi, căn nhà ấm áp, tiếng cười trẻ thơ… Nhưng không phải giấc mơ nào cũng có cái kết dịu dàng. Có khi, hôn nhân trở thành một chiếc lồng im lặng, tình yêu hóa thành thói quen, và sự hiện diện dần trở nên vô hình. Không còn những cái ôm bất ngờ sau một ngày dài, không còn ánh mắt dịu dàng nơi cuối bàn ăn. Người phụ nữ, từng là trái tim của gia đình, dần bị nuốt chửng trong những đêm dài không ngủ, trong nước mắt không ai nhìn thấy. Rồi đến một thời điểm, người ta không còn hỏi
Có những ngày, người phụ nữ soi mình trong gương nhưng không còn nhận ra ánh nhìn năm xưa. Khuôn mặt ấy vẫn đó, nhưng ánh sáng đã vơi đi, và trong đôi mắt ấy, dường như từng cơn mưa đã ghé qua. Tuổi trẻ từng rực rỡ như một đóa hoa đầu mùa – tràn đầy tin yêu và khao khát. Tình yêu đến như phép màu, khiến người ta tin rằng, chỉ cần yêu chân thành thì mọi thứ sẽ vững bền. Người ta học cách hi sinh, nhẫn nhịn, vun đắp từng điều nhỏ nhặt nhất – bữa ăn nóng hổi, căn nhà ấm áp, tiếng cười trẻ thơ… Nhưng không phải giấc mơ nào cũng có cái kết dịu dàng. Có khi, hôn nhân trở thành một chiếc lồng im lặng, tình yêu hóa thành thói quen, và sự hiện diện dần trở nên vô hình. Không còn những cái ôm bất ngờ sau một ngày dài, không còn ánh mắt dịu dàng nơi cuối bàn ăn. Người phụ nữ, từng là trái tim của gia đình, dần bị nuốt chửng trong những đêm dài không ngủ, trong nước mắt không ai nhìn thấy. Rồi đến một thời điểm, người ta không còn hỏi "vì sao mình không được yêu thương", mà bắt đầu tự hỏi "mình có đang yêu chính mình không?". Câu hỏi ấy không đến như một tia sét, mà len lỏi như một cơn gió nhẹ, lay động tâm hồn đã lâu không được lắng nghe. Từ trong những ngày tưởng chừng không lối thoát, một con đường mới bắt đầu mở ra. Chậm rãi. Thầm lặng. Là những sớm mai thức dậy sớm hơn một chút để cảm nhận tiếng chim ngoài hiên. Là khi đôi chân bước ra ngoài không gian quen thuộc, tìm lại hơi thở của thiên nhiên và sự sống. Là lúc tay cầm lại quyển sách cũ, đọc những dòng chữ từng bị bỏ quên vì bận rộn. Không cần phải trở thành một ai khác. Chỉ cần được là chính mình, nguyên vẹn, không hoàn hảo nhưng thật – thế là đủ. Người phụ nữ ấy không trở lại với hào quang hay sự ngưỡng mộ của người đời. Nhưng giờ đây, giữa đời thường, trong ánh nhìn dịu dàng của chính mình, đã có sự thanh thản. Không còn mong ai đó cứu rỗi, không còn đợi chờ điều viển vông. Hạnh phúc bây giờ là khi ngồi bên hiên nhà, tay cầm tách trà ấm, nghe gió lùa qua kẽ tóc. Là lúc con chạy lại ôm chặt mà không cần hỏi "Mẹ có buồn không?". Là khi bình yên trở lại từ những điều nhỏ nhất – và lòng đã biết đủ. Có một chút tiếc nuối cho những năm tháng đã qua, cho trái tim từng vỡ nát. Nhưng cũng có một chút biết ơn – vì chính những vết nứt ấy đã mở đường cho ánh sáng bước vào. Và khi nhìn lại, mới nhận ra: Người phụ nữ ấy không chỉ sống sót sau bão giông. Người ấy đã xứng đáng được hạnh phúc!

About