Dù là con gái. Ba mẹ t cũng nói là " con có thể dựa vào gia đình mà, con là con gái nên con có thể dựa vào chồng mình mà". Nhưng t lúc nào cũng áp lực bản thân rằng " mình phải làm gì đó đi, mình phải là chỗ dựa vật chất và tinh thần cho gia đình. T muốn sau này khi người thân t cần gì thì t có thể giúp đỡ được." Có lẽ từ bé luôn được gắn mác là học giỏi, ngoan, " con bé này giỏi lắm", " làng này được cái Thơ nhà bà V học giỏi mà chăm chỉ" " bố mẹ nó sau này nhờ nhiều được từ con này"... có lẽ chính những lời khen này đã làm t tự áp lực lên mình. Rằng t không thể sống như bao bạn bè, rằng t phải khác biệt, rằng t phải làm được gì đó. Rồi cứ thế một người tích cực trở nên lo sợ và tiêu cực, khóc nhiều, suy nghĩ nhiều. Con cũng mệt mẹ ạ, nhưng con sợ rằng, đến cuối đời mẹ vẫn chẳng có được chút hạnh phúc nào. Từ bé chứng kiến những đau khổ của mẹ, con thật sự không dám cho phép bản thân mình an nhàn.
2025-10-19 05:46:42
0
langtradingvn :
Đúng là sự nghiệp quan trọng… nhưng bình an trong tâm mới là thứ giữ mình đứng vững lâu dài.
Tiền giúp ta lo cho người khác, còn tình thương đúng cách giúp ta không đánh mất chính mình.
2025-10-24 08:43:49
0
To see more videos from user @tram_nd, please go to the Tikwm
homepage.