@gigikering88: #viral #fyp #kabarartisterbaru #trending #artist

gigikering
gigikering
Open In TikTok:
Region: ID
Sunday 12 October 2025 03:08:41 GMT
1819854
17535
382
230

Music

Download

Comments

melariandahalinus
Mela Rianda Halinus :
udah balek kampung mgkin istrinya...dah selesai nota notanya
2025-10-12 09:14:35
2789
aprlyya6
aprlyya_ :
Liat ig dr oky, liat postingan ig nya tgl 25 septembr.yg di sebelah dr oky bukanya istri nya ya?
2025-10-13 10:55:28
595
angellcancer77
NLcancer_77💫 :
istrinya pernh klarifikasi klo beliau tidak mau terkenal ribet katanya nnti klo ktmu org d luar takut d kejar2 wartawan dan fans nya,maknya dia tidak bermain sosmed dan muncul saat ada acara apapun
2025-10-12 16:46:31
650
teotfw_99
moaslee🕷️🕸️ :
lavender marriage?
2025-10-12 09:30:19
986
susinia852
susinia :
apa jgn2 gosip yg kmrn itu BNR🙄
2025-10-12 05:07:14
896
hani79167
hanie :
pantes ga pernah di up sm sekali..😢😢😢
2025-10-12 10:39:39
593
ncystore88
NcyStore88 :
kasihan bnget jd istrinya. dokter oky pria misterius 🗿
2025-10-12 09:47:49
269
racun.ciwiy
racun.ciwii :
kasian anaknya😭
2025-10-12 17:12:25
121
aurelvirgyna26
Si Manis :
Aku temanan Fb sama ayah Dr.oky .dan setiap hari liat beliau bkin video yg dmna istri Dr oki mandiin anaknya
2025-10-13 15:25:41
12
pov__istri
POV_ISTRI :
istrinya dokter oky ini kayak istrinya vj daniel mananta, kan ga mau dikenal beliaunya.
2025-10-13 13:30:06
55
agyandini
Shifaya 🌐🆔 :
Yang pada bilang dia bowtie… ya Ampun ini isi hati gue looohhh… kayak bowtie tapi dia nikah dan punya anak…
2025-10-12 23:56:13
10
yunia.27
Yunia :
Jd mikirin prince bem dia ngerasa gak ya mama nya gak adaaa
2025-10-12 10:06:25
111
zaa32141
zaa32141 :
mungkin pengeny cm anak penerus hartany
2025-10-13 07:07:46
29
mommecila
mommecila :
gosip = fakta yg tertunda
2025-10-12 12:53:12
84
adeknhey
Hy,aku Nheey🐣 :
ini udah lama kayaknya... sekarang anaknya udah bisa lari larian...
2025-10-12 13:12:36
61
user4139187177576
kamila :
aku juga heran kok gak pernah nampak ya istrinya
2025-10-12 11:45:15
28
mamaarham.30
Yuniti :
Bukannya istri dokter oky dita karang ya?
2025-10-13 00:55:39
7
kokoria_17
elena_makalalag :
masa kontrak selesai
2025-10-12 10:05:25
145
lianaa7l
filiana :
itulah pertanyaan saya selama ini istrinya ko gak pernah d publish dia gak cinta apa ya atau cuma mau cari keturunan aja
2025-10-12 16:01:52
24
sjsiakqijz9soakzos
janelle lee :
lah ngapain kaget,mmg dr oky ini pelangi 🙄
2025-10-13 05:03:28
45
renikusumawarni
Reni Kusumawarni :
yg tau aj
2025-10-12 07:18:26
39
mybee2016
🫟𝒄𝒉𝒆𝒎𝒊𝒍𝒍🫟 :
Kan cuma “lavender marriage”
2025-10-12 13:40:03
60
mom.vandaren
Dar der dor :
AQ pikir gosip kmrn mmg benar
2025-10-12 09:56:38
27
srideqrcwei
🌷🌷 :
sering nya terlihat tdk bersama
2025-10-12 06:25:03
28
myasc0705
myfavthingsasc :
smga mash ada istrinya disitu.cuma ga mau terekspos aja
2025-10-12 10:15:37
23
To see more videos from user @gigikering88, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Dưới đây là một caption buồn dài khoảng 950 chữ, mang phong cách trầm lắng, nội tâm, pha chút suy tư và cô đơn phù hợp để đăng kèm ảnh tâm trạng, hoàng hôn, hoặc một buổi đêm yên tĩnh: Có những ngày, ta chỉ muốn im lặng. Không nói, không cười, không cần giải thích bất cứ điều gì. Chỉ muốn trốn khỏi tất cả những ồn ào, những lời nói giả tạo, những ánh mắt như soi thấu cả tâm can. Có lẽ ai rồi cũng có lúc thấy lòng mình trống rỗng đến mức chẳng biết mình đang buồn vì điều gì, chỉ thấy tim nặng trĩu, như mang theo cả bầu trời u ám trong lồng ngực. Đôi khi, buồn không phải vì một chuyện gì quá lớn, mà vì những điều nhỏ nhặt cộng dồn. Một câu nói vô tình, một người từng thân giờ xa lạ, một kỷ niệm chợt ùa về giữa lúc chẳng ai nhắc đến. Buồn vì nhớ, buồn vì thương, buồn vì mất mát những điều chẳng thể gọi tên. Càng trưởng thành, ta càng giỏi giấu cảm xúc, nhưng cũng càng cô đơn trong chính thế giới của mình. Có những đêm nằm nghe gió thổi qua khe cửa, lòng như gợn sóng. Cảm giác trống trải ấy len lỏi vào từng hơi thở. Muốn khóc, mà nước mắt chẳng rơi. Muốn nói, mà chẳng biết nói cùng ai. Càng cố tỏ ra mạnh mẽ, càng thấy mình yếu đuối. Càng cười nhiều, càng thấy lòng trống rỗng. Người ta thường nói “rồi sẽ ổn thôi”, nhưng đôi khi, “ổn” chỉ là cách ta tự an ủi bản thân rằng mình vẫn còn đủ sức để bước tiếp, dù trong lòng chẳng còn chút bình yên nào. Ta bắt đầu học cách im lặng trước mọi tổn thương, học cách mỉm cười khi lòng đang rối bời. Học cách giấu nỗi buồn sau những dòng trạng thái vô nghĩa, học cách nói “không sao” ngay cả khi trái tim đang rỉ máu. Cuộc sống là vậy, không ai có thể luôn vui vẻ mãi, chỉ là ai che giấu giỏi hơn mà thôi. Có những người xuất hiện như ánh nắng, sưởi ấm ta giữa ngày đông lạnh, rồi rời đi cũng nhanh như một cơn gió, để lại phía sau là khoảng trống chẳng ai lấp nổi. Thời gian trôi, mọi thứ dần nhạt. Những lời hứa, những cảm xúc tưởng như sâu đậm cũng trở thành dĩ vãng. Ta tập quen với việc không còn ai nhắn tin hỏi thăm, quen với việc tự đi, tự ăn, tự an ủi mình. Dần dần, ta chẳng còn mong đợi điều gì từ ai nữa, cũng chẳng còn trách móc ai vì đã quên mình. Vì sau cùng, ai rồi cũng bận rộn với cuộc sống của riêng họ, chẳng ai có thể mãi ở lại chỉ để lắng nghe nỗi buồn của ta. Buồn là thứ cảm xúc khó nắm bắt nhất. Nó không ồn ào, không dữ dội, mà âm ỉ, nhẹ nhàng, nhưng dai dẳng. Như cơn mưa phùn rả rích ngày đông — không làm ta ướt đẫm, nhưng khiến lòng lạnh ngắt. Có đôi khi, ta chẳng cần ai hiểu, chỉ cần ai đó ở bên, im lặng cùng ta thôi cũng đủ. Nhưng thật hiếm hoi để tìm được một người như thế giữa cuộc đời này. Có lẽ, buồn cũng là một phần tất yếu của cuộc sống. Nhờ có buồn, ta mới biết trân trọng niềm vui. Nhờ có mất mát, ta mới học được cách giữ gìn. Và nhờ có cô đơn, ta mới học được cách yêu thương chính mình. Dù chẳng dễ dàng, nhưng ta vẫn phải học cách mỉm cười, dù lòng còn đau. Phải học cách đứng dậy, dù vết thương vẫn chưa lành. Cuộc đời không chờ ai, và nỗi buồn nào rồi cũng sẽ qua, chỉ là ta có đủ kiên nhẫn để chờ đến khi nó qua đi hay không mà thôi. Đêm vẫn dài, gió vẫn thổi, và ta vẫn ngồi đây – giữa những dòng suy nghĩ chẳng có điểm dừng. Có lẽ mai sẽ khác, có lẽ chẳng khác gì hôm nay. Nhưng ít nhất, ta vẫn còn có thể thở, có thể cảm nhận, có thể sống. Đó là điều duy nhất giúp ta tin rằng, dù hôm nay có buồn đến mấy, thì ngày mai vẫn có thể mỉm cười thêm một lần nữa.#xuhuongtiktok #fyppppppppppppppppppppppp #timmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm #ff #xuhuongtiktok
Dưới đây là một caption buồn dài khoảng 950 chữ, mang phong cách trầm lắng, nội tâm, pha chút suy tư và cô đơn phù hợp để đăng kèm ảnh tâm trạng, hoàng hôn, hoặc một buổi đêm yên tĩnh: Có những ngày, ta chỉ muốn im lặng. Không nói, không cười, không cần giải thích bất cứ điều gì. Chỉ muốn trốn khỏi tất cả những ồn ào, những lời nói giả tạo, những ánh mắt như soi thấu cả tâm can. Có lẽ ai rồi cũng có lúc thấy lòng mình trống rỗng đến mức chẳng biết mình đang buồn vì điều gì, chỉ thấy tim nặng trĩu, như mang theo cả bầu trời u ám trong lồng ngực. Đôi khi, buồn không phải vì một chuyện gì quá lớn, mà vì những điều nhỏ nhặt cộng dồn. Một câu nói vô tình, một người từng thân giờ xa lạ, một kỷ niệm chợt ùa về giữa lúc chẳng ai nhắc đến. Buồn vì nhớ, buồn vì thương, buồn vì mất mát những điều chẳng thể gọi tên. Càng trưởng thành, ta càng giỏi giấu cảm xúc, nhưng cũng càng cô đơn trong chính thế giới của mình. Có những đêm nằm nghe gió thổi qua khe cửa, lòng như gợn sóng. Cảm giác trống trải ấy len lỏi vào từng hơi thở. Muốn khóc, mà nước mắt chẳng rơi. Muốn nói, mà chẳng biết nói cùng ai. Càng cố tỏ ra mạnh mẽ, càng thấy mình yếu đuối. Càng cười nhiều, càng thấy lòng trống rỗng. Người ta thường nói “rồi sẽ ổn thôi”, nhưng đôi khi, “ổn” chỉ là cách ta tự an ủi bản thân rằng mình vẫn còn đủ sức để bước tiếp, dù trong lòng chẳng còn chút bình yên nào. Ta bắt đầu học cách im lặng trước mọi tổn thương, học cách mỉm cười khi lòng đang rối bời. Học cách giấu nỗi buồn sau những dòng trạng thái vô nghĩa, học cách nói “không sao” ngay cả khi trái tim đang rỉ máu. Cuộc sống là vậy, không ai có thể luôn vui vẻ mãi, chỉ là ai che giấu giỏi hơn mà thôi. Có những người xuất hiện như ánh nắng, sưởi ấm ta giữa ngày đông lạnh, rồi rời đi cũng nhanh như một cơn gió, để lại phía sau là khoảng trống chẳng ai lấp nổi. Thời gian trôi, mọi thứ dần nhạt. Những lời hứa, những cảm xúc tưởng như sâu đậm cũng trở thành dĩ vãng. Ta tập quen với việc không còn ai nhắn tin hỏi thăm, quen với việc tự đi, tự ăn, tự an ủi mình. Dần dần, ta chẳng còn mong đợi điều gì từ ai nữa, cũng chẳng còn trách móc ai vì đã quên mình. Vì sau cùng, ai rồi cũng bận rộn với cuộc sống của riêng họ, chẳng ai có thể mãi ở lại chỉ để lắng nghe nỗi buồn của ta. Buồn là thứ cảm xúc khó nắm bắt nhất. Nó không ồn ào, không dữ dội, mà âm ỉ, nhẹ nhàng, nhưng dai dẳng. Như cơn mưa phùn rả rích ngày đông — không làm ta ướt đẫm, nhưng khiến lòng lạnh ngắt. Có đôi khi, ta chẳng cần ai hiểu, chỉ cần ai đó ở bên, im lặng cùng ta thôi cũng đủ. Nhưng thật hiếm hoi để tìm được một người như thế giữa cuộc đời này. Có lẽ, buồn cũng là một phần tất yếu của cuộc sống. Nhờ có buồn, ta mới biết trân trọng niềm vui. Nhờ có mất mát, ta mới học được cách giữ gìn. Và nhờ có cô đơn, ta mới học được cách yêu thương chính mình. Dù chẳng dễ dàng, nhưng ta vẫn phải học cách mỉm cười, dù lòng còn đau. Phải học cách đứng dậy, dù vết thương vẫn chưa lành. Cuộc đời không chờ ai, và nỗi buồn nào rồi cũng sẽ qua, chỉ là ta có đủ kiên nhẫn để chờ đến khi nó qua đi hay không mà thôi. Đêm vẫn dài, gió vẫn thổi, và ta vẫn ngồi đây – giữa những dòng suy nghĩ chẳng có điểm dừng. Có lẽ mai sẽ khác, có lẽ chẳng khác gì hôm nay. Nhưng ít nhất, ta vẫn còn có thể thở, có thể cảm nhận, có thể sống. Đó là điều duy nhất giúp ta tin rằng, dù hôm nay có buồn đến mấy, thì ngày mai vẫn có thể mỉm cười thêm một lần nữa.#xuhuongtiktok #fyppppppppppppppppppppppp #timmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm #ff #xuhuongtiktok

About