love la yeu :
6 giờ sáng, khi thành phố còn ngái ngủ, nàng đã bước ra như một tia nắng đầu tiên của ngày. Gió như cũng ngừng thổi để lặng nhìn bóng dáng dịu dàng ấy lướt qua. Ánh mắt nàng long lanh như giọt sương đọng trên cánh hoa ban mai trong veo và tinh khiết. Nụ cười nàng hé nhẹ, dịu dàng như một bản nhạc ru, khiến cả không gian cũng phải nghiêng mình lắng nghe. Mái tóc nàng buông lơi theo gió, mềm mại như tơ trời, còn gió thì như đứa trẻ nghịch ngợm cứ cố tình đùa giỡn với từng lọn tóc. Khuôn mặt ấy vừa dịu dàng như trăng non, lại vừa rực rỡ như hoa đào lúc xuân về. Nàng không cần ồn ào, bởi sự xuất hiện của nàng đã là một bản tuyên ngôn lặng lẽ của vẻ đẹp.Mỗi bước chân nàng đi, đất cũng như mềm hơn, phố cũng như vui hơn, còn ánh mắt người qua đường thì như muốn níu giữ khoảnh khắc đó mãi. Người ta thường bảo, sắc đẹp là phù du, nhưng vẻ đẹp của nàng lại là thứ khiến thời gian cũng phải ngập ngừng không dám trôi nhanh.6 phút thôi, nàng đã khiến thế giới này trở nên dịu dàng hơn.
2025-10-24 11:07:29