@gooseofdiscontent: if there is a god he really seems to not care much about us at all

Goose of Discontent
Goose of Discontent
Open In TikTok:
Region: US
Friday 24 October 2025 20:40:39 GMT
286752
40347
1706
2556

Music

Download

Comments

richardjohn2864
Richard :
There's no god, we just exist until we don't.
2025-10-26 09:00:29
3531
aihumorist11
aihumorist11 :
Takes a strong mind to not believe in an afterlife
2025-10-25 01:03:35
1876
im3aloser
🦧 :
it's called free will💔
2025-10-28 05:31:00
0
mikensg
Mike Noe :
To this point. Atheist are more Christians than Real Christians
2025-10-25 14:03:43
256
mannapudding
mannapuuro :
2025-10-26 20:30:36
333
meowmrmeow7
allen :
suffering like cancer is bad yes, but from a faith based view, it doesn't prove God is cruel or powerless. A world without pain does sound perfect but it would also remove free will, moral growth, and compassion. these are qualities that only exist because we experience suffering. If God erased all disease and death, people would never learn courage, empathy, or the value of life itself. Cancer and tragedy don't mean God is absent, it just reminds us that this world is temporary and imperfect, but not without purpose. In the end, faith holds that justice and healing come beyond this life, where suffering no longer exists. The arguement is that if God is all powerful he can make a world with free will but removing pain. But if that were to exist then we would never feel happiness. Pain and suffering doesn't exist it's just the absence of joy and happiness. Just how sin doesn't exist it's just the absence of the 7 heavenly virtues. If this makes sense let me know or you can argue against it.
2025-10-25 01:02:01
31
thealienmother
The Alien Mother :
As a former Mormon now atheist, I TOTALLY get why people stay in. Ignorance feels so much better than realizing the universe is indifferent to us. It is cold out here.
2025-10-25 00:13:34
1071
calvarez_7
calvarez_7 :
God created us to do Good. We choose to rebel and do our own thing. So because we choose to live separate from God, we suffer. Violence happens wars and so much more. It’s like parents having a son. The parents teach them to do Good. But because of free will they can disobey and do their own thing. They can grow up and be terrible and violent people even though their parents taught them right and wrong. God created free will because he loves us. He won’t force us or control us.
2025-10-26 18:03:46
4
vincithegreatest1
VinciTheGreatest :
We are God; God is us. The self is an illusion of separation from the one (God). God is experiencing every facet of life through us because we are God. That’s why it seems like God doesn’t care because God is experiencing life as those who care and don’t care, those who are good and those who are evil , the predator and the prey , God is all and all is God.
2025-10-28 01:23:26
0
yoitzchris16
yoitzchris16 :
Life is basically free for all, everything goes.
2025-10-24 21:57:08
1388
streetfoodie23
streetfoodie23 :
same thoughts..why would God allow a child to have cancer while a criminal die of old age? pls enlighten me
2025-10-26 12:26:28
11
kirilshock04
‍‍‍‍Kiril :
„god‘s plan“
2025-10-27 19:06:33
60
ughhhitsme_09
umm no :
damn satan is winning
2025-10-27 10:55:56
5
davidecalasso4
Davide Calasso :
people that use ,,you just dont understand" are crazy to me
2025-10-24 21:31:24
2335
bomber0101
bomber0101 :
Nothing in this world is RANDOM ….
2025-10-27 10:17:01
4
cat_guy812
Cat_guy :
is this a sign to gamble?
2025-10-27 17:20:03
5
evilskitz0
ev!l⛧onl!ne :
then they say “god works in mysterious ways” 💔
2025-10-25 09:10:59
33
rakototsiry806
RAKOTO Tsiry :
A Nonbeliever trying to give us morals
2025-10-25 05:22:02
24
ryandroid1
Ryan🇿🇦 :
No gods exist ...no afterlife...grow up guys thinking just a little breaks it all down...also prayer doesn't work. thank me later.
2025-10-25 20:53:44
246
kimiis4given
kimiis4given :
God created the world, he made one without sin, but because humans decided to sin, sin entered out world, weather it be random or not, now due to Gods love he tries to lead us to him so when judgement day comes we will be saved from this earth. He also knows that some people stray away from him yet he still wants us 🙏
2025-10-25 19:20:47
9
grazieforyou
grazie :
2025-10-25 01:29:40
570
keir9999
Keir9999 :
Exactly. It’s ridiculous to think that a god exists and they are all powerful. What a joke ! 😂
2025-10-25 20:13:07
22
dk.marii
¿ :
i hope there is a god that actually has the answers
2025-10-24 20:46:55
174
nanettethankful
nanettethankful :
that's why I say, heaven is on earth. the rich get to enjoy it.
2025-10-27 09:44:52
4
tyrence_sa
Tyrence :
He’s making sense and it doesn’t sit well with me
2025-10-27 13:47:06
10
To see more videos from user @gooseofdiscontent, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

NGUỴ NGOAN CHƯƠNG 8 Sáng hôm sau, trường dậy sóng.Tin “Wang Chuqin follow Sun Yingsha” lan nhanh hơn cả gió mùa. Từ nhóm lớp, diễn đàn học sinh cho đến bảng tin WeChat nội bộ, đâu đâu cũng tràn ngập ảnh chụp màn hình: tên tài khoản của thiếu gia đứng đầu nhóm f4 người gần như chưa từng follow ai  giờ lại chỉ có một dòng duy nhất: Following: 1. Sun Yingsha.Cả trường náo động.  “Trời ơi, thật hay giả vậy?” “Không thể nào! Wang Chuqin mà follow ai hả?” “Cô bé đó là ai thế, Sun Yingsha lớp 11A1 à?” “Chắc là chơi thân thôi, chung lớp mà... hoặc là bị hack tài khoản?”Sha bước vào cổng trường, tai cô nghe rõ từng câu, từng tiếng. Cô đeo tai nghe, giả vờ như chẳng quan tâm. Bài hát trong điện thoại bật lên nhỏ xíu nhưng lại chẳng át nổi cảm giác nhoi nhói trong lòng.Cô không ngờ… chỉ một cú follow lại có thể khiến mọi thứ trở nên rối tung như vậy.Lớp học buổi sáng ngập nắng. Cô ngồi vào chỗ, mở sách ra như thường lệ, không nói gì với ai. Bên cạnh, Tiểu Nghi ngồi bàn trên khều khều khuỷu tay cô: “Này… thật không đó? Cậu với Wang Chuqin…”Sha nhướng mày, giọng bình thản:“Không có gì hết. Đừng tin mấy tin vớ vẩn.”Tiểu Nghi vẫn nhìn cô, ánh mắt nửa tò mò nửa ngưỡng mộ.“Nhưng mà, Sun Yingsha à, cả trường đang bàn đó. Mấy đứa lớp B bảo là cậu xinh mà lạnh, chắc cậu chinh phục được trái tim lạnh giá của hoàng tử nhà giàu rồi…”Sha bật cười nhạt. “Gì chứ. Cậu ấy chỉ follow, chứ có nói gì đâu.”Nhưng trong lòng… câu nói ấy chẳng nhẹ như giọng điệu của cô.Cô nhớ lại đêm qua — tin nhắn chỉ vỏn vẹn bốn chữ: “Lần sau nhớ đeo găng.”Đơn giản, khô khan, không cảm xúc.Thế mà cô đọc đi đọc lại đến hơn mười lần.Giờ ra chơi, nhóm Lưu Tư Tư kéo tới.Tư Tư là kiểu con gái luôn xuất hiện với mùi nước hoa đắt tiền và ánh mắt soi mói.Cô ta chống tay lên bàn Sha, cười nửa miệng:“Cậu giỏi ghê ha, mới chuyển lớp được mấy tháng mà khiến cả F4 chú ý rồi.”Mấy đứa phía sau cười khúc khích, cố tình nói lớn để cả lớp nghe thấy.Sha ngẩng lên, giọng lạnh:“Tớ không có nhu cầu khiến ai chú ý cả.”Tư Tư nhún vai, tỏ vẻ ngây thơ:“Ồ, vậy là do người ta tự nguyện à? Cũng lạ nhỉ, Wang Chuqin nổi tiếng lạnh lùng như thế, chưa từng follow ai. Không biết cậu dùng chiêu gì vậy?”Sha im lặng.Cô biết kiểu người này càng phản ứng, họ càng khoái chí.Nhưng im lặng cũng khiến người khác tưởng mình yếu thế.Không sao. Cô chọn im lặng, vì lời của họ chẳng đáng.Một giây. Hai giây.Rồi giọng nam trầm vang lên phía sau:“Có gì đáng để ồn ào vậy?”Cả lớp quay lại.Wang Chuqin đứng ở cửa, tay đút túi quần, vẻ mặt lạnh như thường. Nhưng ánh mắt anh thoáng dừng lại nơi bàn của Sha đủ lâu để không ai có thể bỏ qua.Tư Tư cười gượng:“Bọn tớ chỉ nói chuyện thôi mà, Chuqin. Cậu tới sớm thế?” Anh không trả lời. Ánh mắt anh chuyển qua Sha, rồi khẽ nói, giọng bình thản đến mức lạnh sống lưng:“Nếu không hiểu chuyện, đừng nên nói linh tinh.”Cả lớp im phăng phắc.Không ai dám hó hé.Tư Tư cứng người, cười gượng:“Ơ… tớ chỉ đùa thôi mà.” “Đùa cũng nên biết giới hạn.” Anh đáp gọn, rồi bước thẳng vào chỗ ngồi, ánh mắt không một lần ngoái lại. Không khí trong lớp đông cứng lại như vừa có băng tuyết tràn qua.Giờ học trôi chậm.Sha ngồi nhìn ra cửa sổ, lòng lẫn lộn.Cô không hiểu vì sao Chuqin lại lên tiếng. Anh vốn chẳng quan tâm chuyện của ai.Mà sao hôm nay… lại khác.Khi chuông tan tiết vang lên, cô thu dọn vở. Ra đến hành lang, bất ngờ bắt gặp bóng dáng quen thuộc tựa người vào lan can, nắng chiếu lên mái tóc đen, tạo viền sáng mờ. Chuqin. Anh đang nhìn ra sân, gương mặt trầm tĩnh, nhưng bàn tay cầm điện thoại lại siết khẽ. Sha bước chậm lại, dừng bên cạnh. “Cảm ơn chuyện lúc nãy.” Anh không quay đầu, chỉ đáp nhỏ: “Không cần cảm ơn.” “Nhưng nếu cậu không nói, chắc họ còn nói mãi.” “Vì cậu im lặng nên họ nghĩ họ được quyền nói.” “Và nếu cậu không nói thay tôi, họ vẫn nghĩ như thế.” Cô cười nhẹ, giọng pha chút châm biếm. “Vậy là cậu đang dạy tôi cách phản kháng à?” Anh quay sang, ánh mắt chạm vào cô. Không lạnh, cũng không ấm mà sâu. “Không. Tôi chỉ không thích thấy người khác nói về cậu bằng giọng điệu đó.”#shatou #5114 #孙颖莎 #王楚钦 #fanfic
NGUỴ NGOAN CHƯƠNG 8 Sáng hôm sau, trường dậy sóng.Tin “Wang Chuqin follow Sun Yingsha” lan nhanh hơn cả gió mùa. Từ nhóm lớp, diễn đàn học sinh cho đến bảng tin WeChat nội bộ, đâu đâu cũng tràn ngập ảnh chụp màn hình: tên tài khoản của thiếu gia đứng đầu nhóm f4 người gần như chưa từng follow ai giờ lại chỉ có một dòng duy nhất: Following: 1. Sun Yingsha.Cả trường náo động. “Trời ơi, thật hay giả vậy?” “Không thể nào! Wang Chuqin mà follow ai hả?” “Cô bé đó là ai thế, Sun Yingsha lớp 11A1 à?” “Chắc là chơi thân thôi, chung lớp mà... hoặc là bị hack tài khoản?”Sha bước vào cổng trường, tai cô nghe rõ từng câu, từng tiếng. Cô đeo tai nghe, giả vờ như chẳng quan tâm. Bài hát trong điện thoại bật lên nhỏ xíu nhưng lại chẳng át nổi cảm giác nhoi nhói trong lòng.Cô không ngờ… chỉ một cú follow lại có thể khiến mọi thứ trở nên rối tung như vậy.Lớp học buổi sáng ngập nắng. Cô ngồi vào chỗ, mở sách ra như thường lệ, không nói gì với ai. Bên cạnh, Tiểu Nghi ngồi bàn trên khều khều khuỷu tay cô: “Này… thật không đó? Cậu với Wang Chuqin…”Sha nhướng mày, giọng bình thản:“Không có gì hết. Đừng tin mấy tin vớ vẩn.”Tiểu Nghi vẫn nhìn cô, ánh mắt nửa tò mò nửa ngưỡng mộ.“Nhưng mà, Sun Yingsha à, cả trường đang bàn đó. Mấy đứa lớp B bảo là cậu xinh mà lạnh, chắc cậu chinh phục được trái tim lạnh giá của hoàng tử nhà giàu rồi…”Sha bật cười nhạt. “Gì chứ. Cậu ấy chỉ follow, chứ có nói gì đâu.”Nhưng trong lòng… câu nói ấy chẳng nhẹ như giọng điệu của cô.Cô nhớ lại đêm qua — tin nhắn chỉ vỏn vẹn bốn chữ: “Lần sau nhớ đeo găng.”Đơn giản, khô khan, không cảm xúc.Thế mà cô đọc đi đọc lại đến hơn mười lần.Giờ ra chơi, nhóm Lưu Tư Tư kéo tới.Tư Tư là kiểu con gái luôn xuất hiện với mùi nước hoa đắt tiền và ánh mắt soi mói.Cô ta chống tay lên bàn Sha, cười nửa miệng:“Cậu giỏi ghê ha, mới chuyển lớp được mấy tháng mà khiến cả F4 chú ý rồi.”Mấy đứa phía sau cười khúc khích, cố tình nói lớn để cả lớp nghe thấy.Sha ngẩng lên, giọng lạnh:“Tớ không có nhu cầu khiến ai chú ý cả.”Tư Tư nhún vai, tỏ vẻ ngây thơ:“Ồ, vậy là do người ta tự nguyện à? Cũng lạ nhỉ, Wang Chuqin nổi tiếng lạnh lùng như thế, chưa từng follow ai. Không biết cậu dùng chiêu gì vậy?”Sha im lặng.Cô biết kiểu người này càng phản ứng, họ càng khoái chí.Nhưng im lặng cũng khiến người khác tưởng mình yếu thế.Không sao. Cô chọn im lặng, vì lời của họ chẳng đáng.Một giây. Hai giây.Rồi giọng nam trầm vang lên phía sau:“Có gì đáng để ồn ào vậy?”Cả lớp quay lại.Wang Chuqin đứng ở cửa, tay đút túi quần, vẻ mặt lạnh như thường. Nhưng ánh mắt anh thoáng dừng lại nơi bàn của Sha đủ lâu để không ai có thể bỏ qua.Tư Tư cười gượng:“Bọn tớ chỉ nói chuyện thôi mà, Chuqin. Cậu tới sớm thế?” Anh không trả lời. Ánh mắt anh chuyển qua Sha, rồi khẽ nói, giọng bình thản đến mức lạnh sống lưng:“Nếu không hiểu chuyện, đừng nên nói linh tinh.”Cả lớp im phăng phắc.Không ai dám hó hé.Tư Tư cứng người, cười gượng:“Ơ… tớ chỉ đùa thôi mà.” “Đùa cũng nên biết giới hạn.” Anh đáp gọn, rồi bước thẳng vào chỗ ngồi, ánh mắt không một lần ngoái lại. Không khí trong lớp đông cứng lại như vừa có băng tuyết tràn qua.Giờ học trôi chậm.Sha ngồi nhìn ra cửa sổ, lòng lẫn lộn.Cô không hiểu vì sao Chuqin lại lên tiếng. Anh vốn chẳng quan tâm chuyện của ai.Mà sao hôm nay… lại khác.Khi chuông tan tiết vang lên, cô thu dọn vở. Ra đến hành lang, bất ngờ bắt gặp bóng dáng quen thuộc tựa người vào lan can, nắng chiếu lên mái tóc đen, tạo viền sáng mờ. Chuqin. Anh đang nhìn ra sân, gương mặt trầm tĩnh, nhưng bàn tay cầm điện thoại lại siết khẽ. Sha bước chậm lại, dừng bên cạnh. “Cảm ơn chuyện lúc nãy.” Anh không quay đầu, chỉ đáp nhỏ: “Không cần cảm ơn.” “Nhưng nếu cậu không nói, chắc họ còn nói mãi.” “Vì cậu im lặng nên họ nghĩ họ được quyền nói.” “Và nếu cậu không nói thay tôi, họ vẫn nghĩ như thế.” Cô cười nhẹ, giọng pha chút châm biếm. “Vậy là cậu đang dạy tôi cách phản kháng à?” Anh quay sang, ánh mắt chạm vào cô. Không lạnh, cũng không ấm mà sâu. “Không. Tôi chỉ không thích thấy người khác nói về cậu bằng giọng điệu đó.”#shatou #5114 #孙颖莎 #王楚钦 #fanfic

About