@yamydiva: #curlyhair #mulatona #repartocubano🇨🇺

Yamy Mulatona De Cub
Yamy Mulatona De Cub
Open In TikTok:
Region: US
Monday 27 October 2025 22:18:43 GMT
180
20
7
0

Music

Download

Comments

userrxa80lqsjw
pelly fanguito nuñez :
🌹🔥😘😘😘😘😘😘😘😎
2025-10-28 18:05:33
1
toff97351
🇬🇫🇬🇫~Toff~🇬🇫🇬🇫 :
😍😍😍😍😍😍😍😍😍😍
2025-10-28 05:37:55
1
kanelo1834
Alberto rey :
😍😍😍
2025-10-27 22:33:18
0
To see more videos from user @yamydiva, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Có những ngày, ta chỉ muốn im lặng. Không nói, không cười, không cần giải thích bất cứ điều gì. Chỉ muốn trốn khỏi tất cả những ồn ào, những lời nói giả tạo, những ánh mắt như soi thấu cả tâm can. Có lẽ ai rồi cũng có lúc thấy lòng mình trống rỗng đến mức chẳng biết mình đang buồn vì điều gì, chỉ thấy tim nặng trĩu, như mang theo cả bầu trời u ám trong lồng ngực. Đôi khi, buồn không phải vì một chuyện gì quá lớn, mà vì những điều nhỏ nhặt cộng dồn. Một câu nói vô tình, một người từng thân giờ xa lạ, một kỷ niệm chợt ùa về giữa lúc chẳng ai nhắc đến. Buồn vì nhớ, buồn vì thương, buồn vì mất mát những điều chẳng thể gọi tên. Càng trưởng thành, ta càng giỏi giấu cảm xúc, nhưng cũng càng cô đơn trong chính thế giới của mình. Có những đêm nằm nghe gió thổi qua khe cửa, lòng như gợn sóng. Cảm giác trống trải ấy len lỏi vào từng hơi thở. Muốn khóc, mà nước mắt chẳng rơi. Muốn nói, mà chẳng biết nói cùng ai. Càng cố tỏ ra mạnh mẽ, càng thấy mình yếu đuối. Càng cười nhiều, càng thấy lòng trống rỗng. Người ta thường nói “rồi sẽ ổn thôi”, nhưng đôi khi, “ổn” chỉ là cách ta tự an ủi bản thân rằng mình vẫn còn đủ sức để bước tiếp, dù trong lòng chẳng còn chút bình yên nào. Ta bắt đầu học cách im lặng trước mọi tổn thương, học cách mỉm cười khi lòng đang rối bời. Học cách giấu nỗi buồn sau những dòng trạng thái vô nghĩa, học cách nói “không sao” ngay cả khi trái tim đang rỉ máu. Cuộc sống là vậy, không ai có thể luôn vui vẻ mãi, chỉ là ai che giấu giỏi hơn mà thôi. Có những người xuất hiện như ánh nắng, sưởi ấm ta giữa ngày đông lạnh, rồi rời đi cũng nhanh như một cơn gió, để lại phía sau là khoảng trống chẳng ai lấp nổi. Thời gian trôi, mọi thứ dần nhạt. Những lời hứa, những cảm xúc tưởng như sâu đậm cũng trở thành dĩ vãng. Ta tập quen với việc không còn ai nhắn tin hỏi thăm, quen với việc tự đi, tự ăn, tự an ủi mình. Dần dần, ta chẳng còn mong đợi điều gì từ ai nữa, cũng chẳng còn trách móc ai vì đã quên mình. Vì sau cùng, ai rồi cũng bận rộn với cuộc sống của riêng họ, chẳng ai có thể mãi ở lại chỉ để lắng nghe nỗi buồn của ta. Buồn là thứ cảm xúc khó nắm bắt nhất. Nó không ồn ào, không dữ dội, mà âm ỉ, nhẹ nhàng, nhưng dai dẳng. Như cơn mưa phùn rả rích ngày đông. #fyp #xhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh #xuhuong #viral
Có những ngày, ta chỉ muốn im lặng. Không nói, không cười, không cần giải thích bất cứ điều gì. Chỉ muốn trốn khỏi tất cả những ồn ào, những lời nói giả tạo, những ánh mắt như soi thấu cả tâm can. Có lẽ ai rồi cũng có lúc thấy lòng mình trống rỗng đến mức chẳng biết mình đang buồn vì điều gì, chỉ thấy tim nặng trĩu, như mang theo cả bầu trời u ám trong lồng ngực. Đôi khi, buồn không phải vì một chuyện gì quá lớn, mà vì những điều nhỏ nhặt cộng dồn. Một câu nói vô tình, một người từng thân giờ xa lạ, một kỷ niệm chợt ùa về giữa lúc chẳng ai nhắc đến. Buồn vì nhớ, buồn vì thương, buồn vì mất mát những điều chẳng thể gọi tên. Càng trưởng thành, ta càng giỏi giấu cảm xúc, nhưng cũng càng cô đơn trong chính thế giới của mình. Có những đêm nằm nghe gió thổi qua khe cửa, lòng như gợn sóng. Cảm giác trống trải ấy len lỏi vào từng hơi thở. Muốn khóc, mà nước mắt chẳng rơi. Muốn nói, mà chẳng biết nói cùng ai. Càng cố tỏ ra mạnh mẽ, càng thấy mình yếu đuối. Càng cười nhiều, càng thấy lòng trống rỗng. Người ta thường nói “rồi sẽ ổn thôi”, nhưng đôi khi, “ổn” chỉ là cách ta tự an ủi bản thân rằng mình vẫn còn đủ sức để bước tiếp, dù trong lòng chẳng còn chút bình yên nào. Ta bắt đầu học cách im lặng trước mọi tổn thương, học cách mỉm cười khi lòng đang rối bời. Học cách giấu nỗi buồn sau những dòng trạng thái vô nghĩa, học cách nói “không sao” ngay cả khi trái tim đang rỉ máu. Cuộc sống là vậy, không ai có thể luôn vui vẻ mãi, chỉ là ai che giấu giỏi hơn mà thôi. Có những người xuất hiện như ánh nắng, sưởi ấm ta giữa ngày đông lạnh, rồi rời đi cũng nhanh như một cơn gió, để lại phía sau là khoảng trống chẳng ai lấp nổi. Thời gian trôi, mọi thứ dần nhạt. Những lời hứa, những cảm xúc tưởng như sâu đậm cũng trở thành dĩ vãng. Ta tập quen với việc không còn ai nhắn tin hỏi thăm, quen với việc tự đi, tự ăn, tự an ủi mình. Dần dần, ta chẳng còn mong đợi điều gì từ ai nữa, cũng chẳng còn trách móc ai vì đã quên mình. Vì sau cùng, ai rồi cũng bận rộn với cuộc sống của riêng họ, chẳng ai có thể mãi ở lại chỉ để lắng nghe nỗi buồn của ta. Buồn là thứ cảm xúc khó nắm bắt nhất. Nó không ồn ào, không dữ dội, mà âm ỉ, nhẹ nhàng, nhưng dai dẳng. Như cơn mưa phùn rả rích ngày đông. #fyp #xhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh #xuhuong #viral

About