verobyjane :
tự dưng hôm nay mình nhận ra một điều, khi đọc chữ đồng hành mình ngẫm nghĩ lại, đã lâu lắm rồi mình chỉ luôn đi một mình, không bạn bè, không tình yêu, mình có gia đình nhưng cũng chỉ luôn làm mọi thứ một mình, những lúc bình thường thì không sao nhưng khi dồn nén nhiều ngày và bắt đầu mệt mỏi mình lại thấy cô độc vô cùng, mình có rất nhiều điều muốn được nói ra cho nhẹ lòng nhưng mình chẳng tin tưởng nổi ai, nhưng thật ra mình cũng chẳng nói được vì nhiều quá mình không biết bắt đầu từ đâu nên mỗi khi ai hỏi đến mình cũng chỉ thở dài ngẫm nghĩ rồi bỏ qua, đọc hai chũ đồng hành này mình mới nhận ra hoá ra đây chính là điều mà mình đã mong cầu, trước đó mình có những cuộc gặp gỡ rồi chia ly, cứ lặp đi lặp lại nhiều lần mình cũng mỏi mệt nên mình đã cầu mong rằng: " nếu mọi thứ, mỗi người mà mình gặp gỡ, mình có được nhưng chỉ trong chốc lát rồi lại mất đi thì thà từ đầu mình không có còn hơn " hoá ra mình cô độc như vậy vì đó là điều mình đã mong cầu, mình rất cô độc nhưng cũng rất sợ sự chia ly nên mình có thể chịu được nên không sao
2025-11-01 14:54:39