@9_.vy: #في هذا اليوم

ستوريات حب✨♥️
ستوريات حب✨♥️
Open In TikTok:
Region: IQ
Tuesday 04 November 2025 21:09:59 GMT
133828
8279
20
658

Music

Download

Comments

user2628612661142
فاطمه محمد :
الحب جذب بجذب ماكوو حب صحيح بهل وكت الحب راح ويه اهلوا
2025-11-05 18:43:12
7
zhra1996jmyl
ريـَحَانهہ ابـَا اݪـَفِضݪ𓋜³¹³ :
الحب فلاحتي مابكته من فلاح الهاذ السبب خسران بس مرتاح 😔
2025-11-05 16:24:52
3
how_ra110
حوري. :
الله بس خسران ومرتاح
2025-11-05 17:38:58
1
az2008af
F :
أي وعلي صح كلامك 🥺
2025-11-05 17:07:16
0
30.a3
مصطفى :
اي بالعباس😔
2025-11-06 11:35:07
0
6_6...a
🤎✨ :
اي والله صحيح 💔😭
2025-11-05 13:52:37
1
.ah3976
تسواهن 🦋🌚 :
@احمد الدليمي💜 😘😊
2025-11-04 22:29:15
1
za2uh
٢٠٠٥🕊 :
@ns 👌👌👌
2025-11-06 11:38:28
0
user2147746817953
بنت الجبور :
🤕🤕
2025-11-06 10:43:01
0
um.ail159
يا قائم آل محمد :
🥺🥺
2025-11-06 01:33:21
0
lo0_fe
آيَٰلٍٖآفٓ🕊️ :
💗💗💗
2025-11-05 20:00:20
0
user9006181079661
تسواهن 😌 :
😔😔😔
2025-11-05 19:59:29
0
dyn2qt7q0qw7
روضي ✨♥️ :
🥺🥺🥺🥺😞😞
2025-11-05 19:51:54
0
aya._.saad613
Aya saad :
🥺🥺🥺
2025-11-05 19:34:55
0
m4k9h
مـ♥̨̥̬̩زاجـ♥̨̥̬̩ية :
😔😔😔
2025-11-05 17:10:38
0
hmodae4
حمودي :
🥺🥺🥺
2025-11-05 15:56:54
0
user7525623598137
فاكد امي فاكد امي :
🥰🥰
2025-11-05 09:58:25
0
user6394868880523
زهہرهہ زهہرهہ ❤ :
🥰🥰🥰
2025-11-05 07:23:20
0
user6856238873812
حًبًيِّبًتٌـ أّبًوٌهّـأّ 🦋 :
🌹🌹🌹
2025-11-04 21:11:21
0
hoore0546
حًـوُريـــــــّهِ♡ :
ليش هوه اكو حب حقيقي بهلوكت
2025-11-06 15:50:13
0
To see more videos from user @9_.vy, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Thương thì vẫn thương... nhưng không dám lại gần nữa. Có những tình cảm càng giữ càng nặng, càng muốn buông càng đau. Em vẫn thương anh, thương đến từng kỷ niệm nhỏ thôi cũng đủ làm tim đập loạn nhịp, từng câu nói từng ánh mắt vẫn khắc sâu không cách nào xóa nhòà. Nhưng em biết, mọi thứ đã khác rồi. Chúng ta không còn chung một đoạn đường, cũng không còn lý do để tìm về nhau. Thế nên em chỉ có thể chọn cách đứng từ xa, theo dõi, lặng lẽ thương, lặng lẽ nhớ... .Thương nhưng không nói, nhớ nhưng không nhắn, muốn gần nhưng lại phải quay đi. Cái cảm giác này giày vò lắm, nó như một sợi dây vô hình siết chặt tim, càng cố gỡ ra càng thấy đau. Thương một người mà không thể ở bên cạnh, giống như cầm một ngọn lửa trong tay, vừa muốn giữ lại hơi ấm, vừa bị đốt cháy đến rỉ máu. Có những đêm em chỉ muốn lao đến tìm anh, nói hết tất cả, ôm lấy anh một lần như ngày xưa. Nhưng lý trí lại nhắc: đừng . Vì một lần dẫn bước nữa, có khi chỉ tự làm mình rơi xuống vực sâu hơn. Thế là, chỉ biết nuốt nước mắt vào trong, chỉ biết để lòng mình chồng chất những thương nhớ không lời. Thương đến nỗi mệt mỏi, thương đến mức muốn quên cũng không thể, mà muốn kiềm chế cũng đành chịu. Thương thì vẫn thương... Nhưng em chưa đủ dũng khí để tiến đến, không còn đủ quyền để bước vào thế giới của anh nữa. Đành để tình thương này lại trong bóng tối, âm thầm lặng mình, âm thầm héo úa theo thời gian. Và có lẽ, từ nay về sau, nỗi đau thương sẽ chỉ còn là cơn đau quen thuộc - thứ đau không ai nhìn thấy, nhưng nó sẽ đi cùng em đến tận tận cuối đời
Thương thì vẫn thương... nhưng không dám lại gần nữa. Có những tình cảm càng giữ càng nặng, càng muốn buông càng đau. Em vẫn thương anh, thương đến từng kỷ niệm nhỏ thôi cũng đủ làm tim đập loạn nhịp, từng câu nói từng ánh mắt vẫn khắc sâu không cách nào xóa nhòà. Nhưng em biết, mọi thứ đã khác rồi. Chúng ta không còn chung một đoạn đường, cũng không còn lý do để tìm về nhau. Thế nên em chỉ có thể chọn cách đứng từ xa, theo dõi, lặng lẽ thương, lặng lẽ nhớ... .Thương nhưng không nói, nhớ nhưng không nhắn, muốn gần nhưng lại phải quay đi. Cái cảm giác này giày vò lắm, nó như một sợi dây vô hình siết chặt tim, càng cố gỡ ra càng thấy đau. Thương một người mà không thể ở bên cạnh, giống như cầm một ngọn lửa trong tay, vừa muốn giữ lại hơi ấm, vừa bị đốt cháy đến rỉ máu. Có những đêm em chỉ muốn lao đến tìm anh, nói hết tất cả, ôm lấy anh một lần như ngày xưa. Nhưng lý trí lại nhắc: đừng . Vì một lần dẫn bước nữa, có khi chỉ tự làm mình rơi xuống vực sâu hơn. Thế là, chỉ biết nuốt nước mắt vào trong, chỉ biết để lòng mình chồng chất những thương nhớ không lời. Thương đến nỗi mệt mỏi, thương đến mức muốn quên cũng không thể, mà muốn kiềm chế cũng đành chịu. Thương thì vẫn thương... Nhưng em chưa đủ dũng khí để tiến đến, không còn đủ quyền để bước vào thế giới của anh nữa. Đành để tình thương này lại trong bóng tối, âm thầm lặng mình, âm thầm héo úa theo thời gian. Và có lẽ, từ nay về sau, nỗi đau thương sẽ chỉ còn là cơn đau quen thuộc - thứ đau không ai nhìn thấy, nhưng nó sẽ đi cùng em đến tận tận cuối đời

About