@s1ruuu22: #viralvideo #furyou #tiktok acc🖤👍🏿

07🖤
07🖤
Open In TikTok:
Region: IQ
Friday 07 November 2025 10:03:39 GMT
13949
1761
12
165

Music

Download

Comments

xambar.06
💔💔 :
سه ركه فتي بي امين 🥰🥰
2025-11-07 11:35:45
4
d_mzere40
꧁d~mzire꧂ :
ستوري من 💔
2025-11-07 19:06:47
3
shaha.barwari3
Shaha.barwari :
وه يه👍🏻
2025-11-07 19:47:43
2
ayo_232
Ayo_105 :
به ر ده وام به 💙❤
2025-11-07 11:44:28
1
yosf.barwari66
YOSKO#05🩸💎🔥 :
Bzhet Bardawam Ba🫶🏻🔥
2025-11-07 22:35:31
0
xambar.06
💔💔 :
ده ست خوش 🥰🥰
2025-11-07 11:35:56
3
baxkoo.zebare10
کورکـــــێ زێــــــــــباری😍 :
🥰🥰🥰
2025-11-07 22:03:21
2
23fj6
علاوي ال مجروح :
🥰🥰🥰
2025-11-07 22:43:12
0
mmkurdish9
MM :
🥰🥰🥰
2025-11-07 21:31:53
0
blindking738
< 𝓑 1 𝓷 𝓭 🎵 :
👑👑👑
2025-11-07 21:23:12
1
zakho.514
November :
❤❤❤
2025-11-07 15:00:06
0
cro7wn
cro7wn :
bzhyyyt brake mn 😍🖤
2025-11-07 10:13:42
2
To see more videos from user @s1ruuu22, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

🇻🇳 LIỆT SĨ VÕ THỊ HÀ – ĐÓA HOA TUỔI 17 GIỮA MƯA BOM NGÃ BA ĐỒNG LỘC 🇻🇳 Giữa tiếng bom gào đạn nổ, giữa đất trời đỏ lửa của Ngã ba Đồng Lộc (Hà Tĩnh) năm 1968, có một đóa hoa tuổi mười bảy vẫn tỏa hương trong trẻo, hồn nhiên và kiên cường – liệt sĩ Võ Thị Hà, cô gái nhỏ tuổi nhất trong mười cô gái thanh niên xung phong anh hùng. Cô bé Võ Thị Hà – quê ở mảnh đất Hà Tĩnh kiên trung, mới tròn 17 tuổi. Đôi mắt trong veo, nụ cười hiền hậu, giọng nói nhỏ nhẹ khiến ai gặp cũng thương. Còn rất trẻ, nhưng Hà đã sớm biết sống vì người khác – luôn nhường nhịn, chăm lo cho đồng đội, và thường là người cuối cùng nghỉ ngơi sau khi mọi việc đã xong. Ngoài giờ làm, Hà thích đọc sách, ghi lại những dòng nhật ký về các trận bom, về những đoàn xe Trường Sơn nối đuôi nhau giữa khói lửa. Nhiều khi, em còn được giao nhiệm vụ dẫn đường cho lái xe vượt qua “tọa độ chết”, nhỏ bé mà gan dạ – như một cánh chim giữa bầu trời bão lửa. Các chị trong đội thường đùa: – “Anh nào mà lấy được Hà chắc có phúc lắm đó nha!” Hà chỉ mỉm cười, đôi má lấm bụi mà vẫn ánh lên nét trong trẻo của tuổi mười bảy: – “Trước mắt em chỉ có Tổ quốc thôi. Khi nào hòa bình rồi, em mới nghĩ đến chuyện duyên số…” Câu nói giản dị ấy sáng lên như một lời thề tuổi xuân – của thế hệ đã dâng hiến trọn vẹn thanh xuân cho Tổ quốc. Tuổi mười bảy của Hà không kịp khoác áo dài đến trường, không kịp có một mối tình đầu, nhưng đã kịp sống trọn một đời cho lý tưởng “Tổ quốc trên hết.” Ngày 24 tháng 7 năm 1968, trong một trận bom dữ dội, Võ Thị Hà cùng chín đồng đội mãi mãi nằm lại giữa Ngã ba Đồng Lộc. Mảnh đất ấy hôm nay đã yên bình, cỏ xanh phủ lối, gió hát trên bia đá – nơi tuổi xuân của các chị hóa thành bất tử. Hơn nửa thế kỷ trôi qua, mỗi mùa tri ân tháng Bảy, người ta vẫn nhắc tên Võ Thị Hà bằng tất cả sự yêu thương và xúc động. Trong làn khói hương chiều 24/7, như vẫn thấy nụ cười trong veo của cô gái mười bảy tuổi, thấy dáng em khẽ lau giọt mồ hôi rồi lại bước ra giữa hố bom – vì một con đường, vì một mùa xuân của đất nước. 🌸 Võ Thị Hà – đóa hoa nhỏ nhất giữa mười cô gái Đồng Lộc, nhưng trái tim em thì lớn lao như Tổ quốc. Tuổi 17 của em đã hóa thành vầng trăng bất tử, soi sáng mãi cho bao thế hệ hôm nay và mai sau. 🇻🇳✨ #vothiha #lichsuvietnam #nguyentungson #ongketoinghe
🇻🇳 LIỆT SĨ VÕ THỊ HÀ – ĐÓA HOA TUỔI 17 GIỮA MƯA BOM NGÃ BA ĐỒNG LỘC 🇻🇳 Giữa tiếng bom gào đạn nổ, giữa đất trời đỏ lửa của Ngã ba Đồng Lộc (Hà Tĩnh) năm 1968, có một đóa hoa tuổi mười bảy vẫn tỏa hương trong trẻo, hồn nhiên và kiên cường – liệt sĩ Võ Thị Hà, cô gái nhỏ tuổi nhất trong mười cô gái thanh niên xung phong anh hùng. Cô bé Võ Thị Hà – quê ở mảnh đất Hà Tĩnh kiên trung, mới tròn 17 tuổi. Đôi mắt trong veo, nụ cười hiền hậu, giọng nói nhỏ nhẹ khiến ai gặp cũng thương. Còn rất trẻ, nhưng Hà đã sớm biết sống vì người khác – luôn nhường nhịn, chăm lo cho đồng đội, và thường là người cuối cùng nghỉ ngơi sau khi mọi việc đã xong. Ngoài giờ làm, Hà thích đọc sách, ghi lại những dòng nhật ký về các trận bom, về những đoàn xe Trường Sơn nối đuôi nhau giữa khói lửa. Nhiều khi, em còn được giao nhiệm vụ dẫn đường cho lái xe vượt qua “tọa độ chết”, nhỏ bé mà gan dạ – như một cánh chim giữa bầu trời bão lửa. Các chị trong đội thường đùa: – “Anh nào mà lấy được Hà chắc có phúc lắm đó nha!” Hà chỉ mỉm cười, đôi má lấm bụi mà vẫn ánh lên nét trong trẻo của tuổi mười bảy: – “Trước mắt em chỉ có Tổ quốc thôi. Khi nào hòa bình rồi, em mới nghĩ đến chuyện duyên số…” Câu nói giản dị ấy sáng lên như một lời thề tuổi xuân – của thế hệ đã dâng hiến trọn vẹn thanh xuân cho Tổ quốc. Tuổi mười bảy của Hà không kịp khoác áo dài đến trường, không kịp có một mối tình đầu, nhưng đã kịp sống trọn một đời cho lý tưởng “Tổ quốc trên hết.” Ngày 24 tháng 7 năm 1968, trong một trận bom dữ dội, Võ Thị Hà cùng chín đồng đội mãi mãi nằm lại giữa Ngã ba Đồng Lộc. Mảnh đất ấy hôm nay đã yên bình, cỏ xanh phủ lối, gió hát trên bia đá – nơi tuổi xuân của các chị hóa thành bất tử. Hơn nửa thế kỷ trôi qua, mỗi mùa tri ân tháng Bảy, người ta vẫn nhắc tên Võ Thị Hà bằng tất cả sự yêu thương và xúc động. Trong làn khói hương chiều 24/7, như vẫn thấy nụ cười trong veo của cô gái mười bảy tuổi, thấy dáng em khẽ lau giọt mồ hôi rồi lại bước ra giữa hố bom – vì một con đường, vì một mùa xuân của đất nước. 🌸 Võ Thị Hà – đóa hoa nhỏ nhất giữa mười cô gái Đồng Lộc, nhưng trái tim em thì lớn lao như Tổ quốc. Tuổi 17 của em đã hóa thành vầng trăng bất tử, soi sáng mãi cho bao thế hệ hôm nay và mai sau. 🇻🇳✨ #vothiha #lichsuvietnam #nguyentungson #ongketoinghe

About