@don_emmy18: #CapCut

Don_Emmy
Don_Emmy
Open In TikTok:
Region: NG
Saturday 22 November 2025 02:33:27 GMT
1739
232
0
0

Music

Download

Comments

There are no more comments for this video.
To see more videos from user @don_emmy18, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Cuộc sống không có nghĩa vụ phải trao cho chúng ta những gì ta kỳ vọng. Nghe có vẻ phũ phàng, nhưng đó lại là sự thật buộc ai rồi cũng phải học. Chúng ta lớn lên với những mong cầu: về tình yêu, về bình an, về một kết thúc đẹp, về những điều “đáng lẽ phải xảy ra”. Nhưng cuộc đời thì không vận hành theo “đáng lẽ”, nó chỉ diễn ra theo cách của riêng nó, đôi khi dịu dàng, đôi khi nhẫn tâm. Có những thứ ta mong giữ mãi, cuối cùng vẫn rời xa. Có những người ta muốn đi cùng rất lâu, lại chỉ ở cạnh ta một đoạn. Có những điều ta tin là sẽ thuộc về mình… rồi vẫn vuột khỏi tay như chưa từng nắm lấy. Và rồi ta nhận ra: Cuộc sống không lấy đi của ta tất cả, nó chỉ lấy đi những điều cần phải rời đi. Ta mất những gì ta từng có, đau đấy, tiếc đấy, nhưng nhìn sâu vào bên trong, đó cũng là cách cuộc đời dạy ta lớn hơn, mạnh hơn, sáng hơn. Đôi khi, chỉ cần nghĩ rằng “tôi biết ơn vì nó đã không tồi tệ hơn thế”, ta mới thấy lòng nhẹ lại. Biết ơn vì mình vẫn còn thở. Biết ơn vì vẫn còn đủ nghị lực để đứng dậy. Biết ơn vì dù mất mát nhiều, nhưng ta vẫn còn chính mình, và đó mới là thứ quan trọng nhất. Cuộc đời không sinh ra để chiều lòng ta, nhưng nó luôn âm thầm dạy ta cách đứng vững. Ta chỉ cần học cách biết ơn, ngay cả khi mất mát, bởi biết đâu, thứ còn lại chính là điều ta thật sự cần.
Cuộc sống không có nghĩa vụ phải trao cho chúng ta những gì ta kỳ vọng. Nghe có vẻ phũ phàng, nhưng đó lại là sự thật buộc ai rồi cũng phải học. Chúng ta lớn lên với những mong cầu: về tình yêu, về bình an, về một kết thúc đẹp, về những điều “đáng lẽ phải xảy ra”. Nhưng cuộc đời thì không vận hành theo “đáng lẽ”, nó chỉ diễn ra theo cách của riêng nó, đôi khi dịu dàng, đôi khi nhẫn tâm. Có những thứ ta mong giữ mãi, cuối cùng vẫn rời xa. Có những người ta muốn đi cùng rất lâu, lại chỉ ở cạnh ta một đoạn. Có những điều ta tin là sẽ thuộc về mình… rồi vẫn vuột khỏi tay như chưa từng nắm lấy. Và rồi ta nhận ra: Cuộc sống không lấy đi của ta tất cả, nó chỉ lấy đi những điều cần phải rời đi. Ta mất những gì ta từng có, đau đấy, tiếc đấy, nhưng nhìn sâu vào bên trong, đó cũng là cách cuộc đời dạy ta lớn hơn, mạnh hơn, sáng hơn. Đôi khi, chỉ cần nghĩ rằng “tôi biết ơn vì nó đã không tồi tệ hơn thế”, ta mới thấy lòng nhẹ lại. Biết ơn vì mình vẫn còn thở. Biết ơn vì vẫn còn đủ nghị lực để đứng dậy. Biết ơn vì dù mất mát nhiều, nhưng ta vẫn còn chính mình, và đó mới là thứ quan trọng nhất. Cuộc đời không sinh ra để chiều lòng ta, nhưng nó luôn âm thầm dạy ta cách đứng vững. Ta chỉ cần học cách biết ơn, ngay cả khi mất mát, bởi biết đâu, thứ còn lại chính là điều ta thật sự cần.

About